TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 849

của cô, Quan Nhất Phàm và tàu con thoi trở nên lớn vô hạn, sau đó, tất cả
chìm vào bóng đêm. Thoạt đầu, Trình Tâm ngỡ rằng mắt mình có vấn đề,

cô không thể tin được bên trong tàu không gian lại có thể trở nên tối đến
mức ấy, xòe tay ra không nhìn thấy năm ngón. Trình Tâm gọi Quan Nhất
Phàm, nhưng tai nghe gắn trên trang phục phi hành gia của cô im phăng
phắc.

Quan Nhất Phàm mò mẫm trong bóng tối, ôm lấy đầu Trình Tâm, cô

cảm thấy mặt mình và mặt anh áp chặt vào nhau, cô không kháng cự, chỉ
thấy được an ủi vỗ về. Nhưng cô nhanh chóng phát hiện, Quan Nhất Phàm

làm vậy chỉ để nói chuyện với mình, vì hệ thống liên lạc gắn trên trang
phục phi hành gia đã tắt, chỉ có cách áp sát hai chiếc mũ trùm đầu vào nhau
mới có thể truyền âm thanh cho người kia.

“Đừng sợ, đừng hoảng hốt, mọi chuyện cứ nghe theo tôi! Giờ đừng

nhúc nhích gì!” Trình Tâm nghe thấy giọng Quan Nhất Phàm từ mũ trùm
đầu truyền tới, bằng cảm giác, cô biết chắc chắn anh đang gào rất to,
nhưng âm thanh cô nghe được lại rất nhỏ, như thể đang thì thào. Cô cảm

thấy tay kia của Quan Nhất Phàm đang mò mẫm gì đó, chỉ thoáng sau
khoang tàu đã sáng lên. Ánh sáng phát ra từ một vật thể hình que dài cỡ
điếu thuốc lá trong tay Quan Nhất Phàm, Trình Tâm biết đó có lẽ là một
vật phát quang bằng hóa học gì đó, trong các trang bị đề phòng trường hợp
khẩn cấp trên phi thuyền Vành Đai Sao chắc cũng có thứ tương tự, bẻ gập
một cái là có thể phát ra ánh sáng lạnh.

“Đừng nhúc nhích, bộ đồ phi hành gia đã không còn cấp ôxy nữa, thở

chậm, để tôi tăng áp cho khoang tàu! Đừng sợ, rất nhanh thôi!” Quan Nhất
Phàm nói, đoạn đưa que diêm cho Trình Tâm, còn mình thì kéo ra một ngăn
chứa đồ bên cạnh ghế ngồi, lấy ra một chai kim loại, trông giống như một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.