TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 11

bà mắt để trên đầu, không phải giai nhân tuyệt sắc thì nhất định không vừa
lòng.

Đứa nhỏ Đàm Xuyên này, cái gì cũng tốt, có điều bộ dạng hơi khó coi,

mắt nhỏ mày nhỏ, môi mỏng mũi tẹt, sắc mặt giống như mười năm rồi chưa
được ăn no, xanh xao vàng vọt. Đặt giữa một đám người, thì trong nháy
mắt liền chìm ngỉm [quá mờ nhạt sẽ bị che khuất].

“Đúng rồi, quản sự ngài tìm cháu là có việc gì phân phó sao?” Đàm

Xuyên trực tiếp đổi đề tài.

Triệu quản sự cẩn thận lấy từ trong ngực ra một cái hộp gỗ: “Ta còn

bao nhiêu việc phải lo, cháu đem cái hộp này qua Nam điện. Phải thật cẩn
thận, đừng để va chạm sứt mẻ, đây chính là vật quan trọng của Huyền Châu
đại nhân.”

Đàm Xuyên gật gật đầu, cầm hộp xoay người định đi, bỗng nhiên

giống như nhớ tới việc gì, quay đầu lại cười nói: “Quản sự, hôm nay Thúy
Nha nói với cháu, khỏi bệnh có thể làm việc được rồi. Việc phụ giúp ở
phòng bếp ngày mai, có nên giao cho nhóc ấy?”

Triệu quản sự không hề nghĩ ngợi: “Vậy ngày mai để nó đi làm, cháu

qua giúp ta, vừa vặn đang thiếu người.”

Đàm Xuyên cười tủm tỉm rời đi.

***

Chốn bồng lai núi Hương Thủ chia ra phía ngoài và phía trong, phía

ngoài dành cho hạ nhân tạp dịch lưu lại làm việc, phía trong là nơi ở của
sơn chủ và các đệ tử. Tạp dịch phía ngoài không được phép đi vào phía
trong, vì vậy bốn điện đông tây nam bắc được xem như trạm kiểm soát, bốn
điện này tường xây bằng đá, cao hơn 10 trượng [khoảng trên 300m é.è], đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.