TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 120

Huyền Châu tựa như bị kinh hãi tột độ, há miệng thở hổn hển, đến khi

phản ứng kịp, đột ngột cất cao giọng hô: “Người đâu! Người đâu!”

“Ngươi cứ tiếp tục gọi như vậy, Tả Tử Thần tới, sẽ khó xử lắm nha?”

Đàm Xuyên đứng khoanh tay, “Nếu như hắn biết ta ở ngay trước mặt hắn,
không biết sẽ phản ứng thế nào?”

Huyền Châu lập tức im bặt, oán hận trừng mắt nhìn nàng, thấp giọng

nói: “Giỏi lắm, Đế Cơ, ngươi lúc nào cũng giỏi như vậy! Vậy ngươi nói thử
xem, ngươi cải trang bộ dạng khác, hao tổn tâm tư trà trộn vào đây, là muốn
làm gì? Trả thù chúng ta ư?!”

“Ngươi yên tâm, ta không tới để tranh giành Tả Tử Thần với ngươi.”

Đàm Xuyên cười cười trấn an, “Ngươi coi hắn còn quan trọng hơn tính
mạng, ta tự nhận không sánh bằng, xem như ngươi lợi hại.”

Huyền Châu cười khẩy: “Ngươi rốt cuộc cũng thừa nhận có chuyện

không sánh bằng ta? Thật nực cười, đường đường Đế Cơ, hôm nay nay rốt
cuộc cũng nhận thua ta! Phải rồi, ngươi bây giờ cũng chẳng còn là Đế Cơ
gì nữa, không chốn dung thân, so với tiện dân cũng chẳng hơn được là bao,
hèn chi chẳng còn kiêu ngạo được nữa!”

Đàm Xuyên không để ý tới khiêu khích của nàng ta, im lặng hồi lâu,

mới nhẹ giọng nói: “Huyền Châu, bỏ qua chuyện Tả Tử Thần không nói, ta
tự thấy chưa hề đắc tội ngươi, vì sao ngươi vẫn hận ta như thế?”

“Ngươi xứng sao?!” Huyền Châu ngoảnh mặt đi, hô hấp cũng dần ổn

định lại.

“Từ khi còn nhỏ, ngươi đã việc gì cũng không chịu thua kém ta, hận ta

tới mức nói chuyện cũng không nói với ta một câu, hễ ta thích cái gì, ngươi
nhất định phải đoạt cho bằng được ——ta vẫn không hiểu vì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.