TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 122

“Đế Cơ, hôm nay ngươi tới tiết lộ thân phận với ta, chỉ để nói những lời
này?”

Đàm Xuyên khe khẽ mỉm cười: “Ta vẫn luôn chờ cơ hội này, có thể

kín đáo nói chuyện với ngươi, cũng không để ngươi làm lộ ra ngoài, hôm
nay rốt cuộc cũng có cơ hội. Huyền Châu, ta tới núi Hương Thủ không phải
vì ngươi và Tả Tử Thần, khi nãy đã nói rồi, ngươi có thể yên tâm, ta có
mục đích khác.”

“Ngươi cứ vậy mà yên tâm ta sẽ không nói lộ ra sao?” Huyền Châu

châm biếm hỏi.

“Hiện tại khẳng định ngươi sẽ không, bởi vì ngươi không dám để Tả

Tử Thần biết chuyện. Tuy rằng lúc này hắn không nhớ được chuyện gì,
nhưng một khi hắn nhớ được những chuyện trước đây, ngươi cảm thấy hắn
có thể vì bốn năm cùng ngươi làm một đôi uyên ương mà cảm thấy phẫn nộ
hay không?” Đàm Xuyên dừng một chút, lại nói: “Ta tới tìm ngươi, là có
việc muốn ngươi giúp đỡ, báo đáp ngươi chính là ta làm xong việc sẽ lập
tức rời khỏi núi Hương Thủ, vĩnh viễn không xuất hiện trước mặt ngươi và
Tả Tử Thần, từ nay về sau có gặp lại cũng là người dưng nước lã, thế nào?”

“Ta nên tin tưởng ngươi?”

“Ngươi phải tin tưởng ta.”

Huyền châu trầm mặc rất lâu, không nói gì, nhưng vẻ mặt đã có vẻ

buông lỏng.

Đàm Xuyên nhẹ nhàng thở ra một hơi, dịu dàng cười nói: “Chuyện

này kỳ thực rất đơn giản…”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.