TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 340

hển vài tiếng rồi ngất xỉu. Vòng sắt kẹp chặt tay chân nàng ta trên bàn đá
“leng keng” vài tiếng rồi rút lại, nàng ta mềm nhũn ngã gục xuống đất, vô
cùng thê thảm.

Đàm Xuyên sửa sang lại y phục, suy tư chốc lát, nói thẳng: “Trước khi

tới Thiên Nguyên, ta sớm đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết, chưa hề nghĩ
tới chuyện còn sống mà rời đi. Ngươi cứ thế tin rằng ta sẽ nguyện ý giao ra
hồn phách thái tử, tìm một con đường sống sao?”

Quốc sư nhìn nàng thật sâu, đột nhiên nói: “Đế Cơ, dù cho ngươi giết

Tả tướng, giết thái tử, thậm chí giết ta, giết hoàng thượng, tình thế của các
quốc gia Trung Nguyên cũng sẽ không có gì thay đổi. Hoàng tộc Thiên
Nguyên quốc ta mang trong mình dòng máu thượng cổ yêu ma, đã định
trước sẽ nhất thống thiên hạ, gây dựng một đại địa Trung Nguyên hùng
mạnh thịnh vượng hơn. Tả tướng của Đại Yến các ngươi là một kẻ thức
thời, thấy được sự mục nát của Đại Yến, cũng hiểu được sự hùng mạnh của
Thiên Nguyên. Ông ta chẳng qua chỉ lựa chọn con đường đúng đắn nhất,
thậm chí không màng danh lợi. Ngươi có lập trường gì mà vì thù riêng giết
ông ta trút hận?”

Đàm Xuyên cười cười, thấp giọng nói: “Ta không cần giải thích với

ngươi, giống như ngươi cũng không cần giải thích với ta vì sao phải tôn thờ
yêu quái. Ngươi có lập trường gì mà trách cứ ta?”

“Giữa yêu với yêu không có nghi kỵ ngờ vực tính toán lẫn nhau.”

Quốc sư lấy ra một tấm khăn lụa, lau sạch sẽ vết máu trên tay, “Thái tử
chính là bởi đơn thuần dễ dàng tin người khác, mới có thể mắc bẫy của
ngươi. Bây giờ đại thế đã thành, ngay cả khi hoàng tộc Thiên Nguyên bị
ngươi giết sạch chẳng còn ai, thiên hạ vẫn sẽ thuộc về Thiên Nguyên như
cũ. Mọi chuyện ngươi làm, sẽ chỉ khiến cho ngươi và những người khác
thêm thống khổ, không có ý nghĩa gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.