TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 407

Phó Cửu Vân túm vai y, thì thào gì đó, vẻ mặt Mi Sơn Quân thay đổi

hẳn, vội vàng đỡ lấy hắn, quay đầu nhìn Đàm Xuyên một cái, nàng đang
ngồi chồm hỗm trên mặt đất ngây ngốc nhìn chằm chằm hồn đăng, không
biết đang nghĩ gì.

Thần khí chỉ thiếu một hồn phách cuối cùng là có thể phát huy tác

dụng, bị thần lực của nó lây nhiễm, bầu trời vừa mới quang đãng một chút
lại trở nên âm u, rào rào đổ mưa xối xả. m hồn trong núi kêu khóc, phát ra
âm thanh làm cho người ta bủn rủn.

Ô che rơi ở một bên, Đàm Xuyên rất nhanh ướt đẫm cả người.

Nàng nghĩ đến rất nhiều rất nhiều chuyện, ngày trước khi Đại Yến

chưa diệt vong, nàng đã được hưởng bao nhiêu sung sướng hạnh phúc, chỉ
là hết thảy đều không thể trở về. Đốt hồn đăng đi! Khiến cho tất cả hồn
phách yêu ma ở mười phương, bọn lệ quỷ khắp hoàng tuyền bích lạc sẽ
phải vì thần lực khiến người ta run rẩy kia mà hiện thân, từ nay thiên hạ sẽ
không còn yêu ma.

Đây là mục đích duy nhất để nàng sống cho tới giờ, rốt cuộc không thể

nghĩ ra con đường thứ hai.

Ngọn lửa xanh biếc kia phảng phất như đang dụ dỗ hồn phách nàng

giấu trong sâu thẳm, phảng phất có vô số đôi tay nhỏ bé dịu dàng vuốt ve,
kêu gọi nàng: Ngươi tới đây, ha ha, ngươi tới đây mau!

Thân thể nàng không khỏi run lên, không chống đỡ nổi trước mê hoặc,

giơ hồn đăng lên cao, nhắm ngay ngực toan dùng lực đâm xuống.

Một bàn tay lãnh lẽo nắm lấy cổ tay nàng, Đàm Xuyên mờ mịt ngẩng

đầu, đối diện với gương mặt có phần tái nhợt của Phó Cửu Vân, nụ cười
trên gương mặt hắn mang theo vẻ mỏi mệt không nói rõ, không hỏi nàng
vừa định làm gì, chỉ thấp giọng nói: “Cả người ướt hết rồi, quay về phòng
rồi nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.