TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 419

Huyền Châu đứng đối diện, ánh mắt sắc nhọn như kiếm, im hơi lặng

tiếng đâm xuyên người hắn. Nàng không hỏi lại, hắn cũng không nói thêm,
giữa bọn họ quả thực không có gì hay ho để nói. Muốn khóc muốn nháo,
vài năm trước nàng đã làm cả. Muốn quấn muốn quít, những rụt rè của
người con gái nàng đã vứt bỏ từ lâu, vẫn chẳng đổi lại được gì.

“Lúc dùng bữa khi nãy, ta đã thấy chàng động chân động tay.”

Phó Cửu Vân không khỏe, Đàm Xuyên nỗi lòng ngổn ngang, không ai

chú ý Tả Tử Thần dùng thuật che mắt, len lút đánh tráo túi Càn Khôn.

Hắn cười nhẹ: “Đừng nói bậy.”

“Có nói bậy hay không tự chàng biết.”

Nàng đứng thẳng lưng, lần đầu tiên kiêu ngạo mà thỏa mãn nhìn thẳng

hắn. Từ trước nàng cũng sẽ đứng thẳng lưng, làm ra vẻ nghiêm nghị không
thể xâm phạm, thế nhưng ở trước mặt hắn lại vĩnh viễn muốn cúi đầu, như
là thiếu nợ hắn cái gì, lúc nào cũng cảm thấy chột dạ.

Bây giờ nàng nghĩ chính mình có thể chân chính nhìn thẳng hắn rồi.

“Chàng làm gì ta đều biết nói, ta vĩnh viễn là người đầu tiên phát hiện

những cử động rất nhỏ của chàng. Chàng có biết vì sao không? Bởi vì ta
mỗi thời mỗi khắc đều vẫn nhìn chàng… Ta hiểu chàng, hiểu hơn bất kỳ kẻ
nào trên đời này. Cho nên chàng vĩnh viễn cũng đừng nghĩ giấu diếm ta
chuyện gì.”

Tả Tử Thần không động đậy, thậm chí không hề lộ ra một tia cảm

động. Từ lâu trước đây vẫn luôn là như vậy, bất kể nàng có làm gì, đều
không sao rung động được hắn. Nàng chỉ là không muốn thừa nhận với
chính mình, kỳ thực người này thực sự không thích nàng chút nào, thậm chí
hoàn toàn không có khả năng sẽ thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.