TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 420

Nàng đối với hắn, là một khối nam châm cùng chiều, xưa nay chưa

từng để vào trong mắt.

“Chàng định hi sinh chính mình, châm hồn phách cuối cùng của hồn

đăng, thành toàn cho Đế Cơ và Phó Cửu Vân?”

Nàng cất giọng hỏi mỉa mai.

Tả Tử Thần cúi đầu chốc lát, thấp giọng nói: “Hồn đăng là do muội ấy

dùng máu tươi mở ra, đã lập khế ước với thần tiên trên trời, cho dù ta cố
tình cũng không thể nào châm được. Việc trả thù Thiên Nguyên quốc cũng
nên dừng ở đây, thái tử và quốc sư đều đã chết, những gì cần làm đều đã
được làm, không đáng phải chịu khổ sở vĩnh viễn để đổi lấy thiên hạ không
còn yêu ma. Ta sẽ mang hồn đăng đi, mãi mãi không xuất hiện.”

Trong mắt Huyền Châu chợt lóe sáng, tựa như ánh lửa của ngôi sao

vừa không cam lòng vừa tràn ngập chờ mong mà bùng cháy lên lần cuối.

“Tử Thần…” Thanh âm của nàng run rẩy, “Vậy, vậy chàng dẫn ta theo

có được hay không? Ta xin thề, tuyệt đối không bao giờ tùy hứng hồ đồ
nữa, ta…”

“Tốt hơn hết nàng hãy quay về núi Hương Thủ.”

Hắn hờ hững xoay người, cũng không nhìn nàng thêm một lần, “Ta sẽ

không dẫn nàng theo. Đừng làm phiền ta lần nữa.”

Huyết sắc trên gương mặt Huyền Châu từng chút một rút dần, cuối

cùng trở thành tái nhợt như khối ngọc lạnh lẽo.

Nàng gật đầu, thấp giọng nói: “Ta hiểu rồi. Vậy ta tiễn chàng một

đoạn đường.”

“Không cần.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.