TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 431

hình bóng một người được phác họa bởi một nét bút tùy ý trong bức tranh
thủy mặc, đường viền vẫn còn đây, nhưng bên trong lại trong suốt, vô luận
thế nào cũng không thể nhìn rõ.

Đàm Xuyên lẳng lặng nhìn gương mặt gần như trong suốt của chàng,

máu huyết im ắng từ từ lắng xuống, ngưng kết thành một khối băng.

Chàng mơ hồ nở một nụ cười, dịu dàng nói: “Xem ra không thể ở

trong hồn đăng cùng nàng, lại để nàng cô đơn ở lại trên đời. Ta chỉ lo lắng,
không có người chăm sóc nàng.”

Nàng không cử động, không kinh hoàng, không khóc lóc, cũng không

lộ ra vẻ sợ hãi tuyệt vọng.

Cứ vậy im lặng nhìn chàng, từ những đường viền mờ nhạt kia nỗ lực

tìm ra ngũ quan của chàng, hàng mày của chàng, đôi mắt của chàng.

Nàng nghĩ trong nháy mắt kia nàng hiểu ra tất cả, lại hình như thoáng

chốc cái gì cũng thành ra không hiểu.

Thật nhỏ giọng, nàng hỏi một câu: “… Vì sao? Biến thành như vậy?”

Bởi vì…

Bởi vì, bởi vì hắn kỳ thực không phải người, chỉ là một con quỷ được

sinh ra trong hồn đăng. Hồn đăng được đốt lên, hắn đương nhiên phải biến
mất, thực sự hồn phi phách tán, không vào luân hồi, từ nay về sau thế gian
sẽ không còn vết tích của hắn. Những phàm nhân kia, đã quên đi tồn tại của
hắn, có lẽ không lâu sau, nàng cũng sẽ quên.

Nhưng hắn không muốn nói cho nàng, có thể đến lúc này, hắn vẫn có

một chút tự ti nho nhỏ hoặc là bị tâm lý rối loạn nào đó quấy phá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.