TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 435

chàng nói gì đó, thế nhưng quá khẽ, bị gió thổi tan, nàng cái gì cũng nghe
không rõ.

Con người thanh đạm như mực kia, rốt cuộc cũng phiêu tán như làn

khói, tựa như chưa từng tồn tại trên thế gian này.

Đàm Xuyên bước hai bước, hai chân bỗng nhiên không còn sức lực,

mềm nhũn ngã xuống, ôm lấy đầu gối cuộn tròn mình lại.

Bầu trời phương tây dần dần trở nên u ám, hồn của yêu ma khắp mười

phương bị hồn đăng gọi tới, ngưng tụ thành đám mây đen vĩnh viễn sẽ
không tiêu tan, hồn đăng không tắt, thì mây yêu không tan.

Sợ hãi loại thần lực này, mãnh hổ co người không ngừng run rẩy, ô ô i

ỉ, như là đang khóc.

Tâm nguyện duy nhất cả đời nàng chính là lúc này, thiên hạ không còn

yêu ma, bách tính chịu giày vò của bọn chúng đã được giải thoát rồi.

Nàng cứu biết bao người bị yêu ma giày vò trên thế gian này.

Sau đó, trơ mắt nhìn thế giới của chính mình vỡ vụn thành từng mảnh,

hoàn toàn sụp đổ.

Giờ đây, nàng có thể vui vẻ rồi chứ?

Không ai trả lời, Đàm Xuyên ôm chặt đầu gối, nhìn không chớp mắt

cột mây đen xoay tròn, ngồi trọn một ngày đêm.

Nàng sẽ đi đâu đây? Nàng nên đi nơi nào? Kế tiếp muốn làm gì? Cùng

ai sống đến bạc đầu? Cùng ai sinh con đẻ cái, ngồi bên nhau trước rừng
trúc chỉ vào trúc xanh có khắc tên trên đó, cười đùa chuyện tình yêu năm
nào?

Thế giới này rất lớn, nhưng không có một Phó Cửu Vân thứ hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.