TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 438

Mi Sơn Quân vẻ mặt uể oải ngồi ở bên giường: “Sao ta còn chưa chết?”

Mi Sơn Quân mệt tới nỗi chẳng thèm phàn nàn mấy lời oán giận, thở

một hơi thật dài: “Sắp chết rồi, không cần sốt ruột. Lão yêu quốc sư kia đã
hạ châm nguyền rủa lên trái tim ngươi, nếu như không giải chú văn, ngươi
tối đa chỉ có thể sống thêm một hai năm.”

“Ta đợi không được đến một hai năm, bây giờ chết luôn đi.” Ánh mắt

nóng bỏng của nàng xuyên thẳng vào trái tim nhỏ bé dễ vỡ của Mi Sơn
Quân, làm cho y đỏ cả mũi.

“Đế Cơ, ngươi đừng nghĩ chết rồi có thể xuống âm phủ tìm hắn.

Ngươi sống xem chừng còn có thể gặp lại, chết rồi không thể gặp lại hắn
đâu.”

“… Vì sao?”

Mi Sơn Quân lại thở dài một hơi: “Hắn là quỷ do hồn đăng hóa ra, rốt

cuộc vì sao lại sinh ra hắn, chỉ sợ thần tiên trên trời cũng chẳng biết rõ. Hồn
đăng nếu không bị châm, hắn chỉ có thể hết lần này tới lần khác mang theo
ký ức mà chuyển thế luân hồi, canh gác hồn đăng không thể giải thoát. Giờ
đây hồn đăng đã bị châm… Ai, hẳn là sẽ hồn phi phách tán, không biết ngủ
li bì ở đâu rồi đi? Ngươi chính là có chết xuống âm phủ cũng không tìm
được hắn. Còn không bằng nỗ lực sống, có lẽ sau này có người có thể dập
tắt hồn đăng, hắn sẽ lại quay về.”

Đàm Xuyên nhắm mắt lại, khẽ nói: “Thế nhưng ta không sống được

bao lâu nữa, có phải không?”

Mi Sơn Quân ngập ngừng một chút: “Chú văn kia quả thật không giải

được, nhưng chưa hẳn đã hết cách, ta sẽ thay ngươi nghĩ cách. Ai bảo… Ai,
ai bảo ta mềm lòng thế chứ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.