TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 444

đem một viên thuốc lạnh băng tỏa hương thơm nhét vào trong miệng. Cổ
họng nàng đã trở nên cứng ngắc, không thể nào nuốt xuống, người nọ liền
dùng đầu ngón tay có tiên lực giúp nàng nuốt viên thuốc xuống.

Ngón tay kia mang theo nhiệt khí nóng hổi, theo cổ họng xuống dưới,

viên thuốc mắc trong họng liền tan ra, hương khí dày đặc tràn đầy tứ chi
bách hài, tựa như nước cam tuyền gột rửa thân thể khô mục của nàng, tinh
lực đã mất từ lâu bắt đầu trào dâng, nàng chỉ cảm thấy thân thể chậm rãi trở
nên mềm mại, lâng lâng như thể sắp bay lên.

“Viên thuốc này phàm nhân khó mà chịu đựng nổi, nhưng giờ nàng

chịu nguyền rủa nên chẳng còn cách gì khác. Sau này phải điều trị bằng
tiên lực, chuyên tâm tu hành. Hời cho người rồi, nhận không được một đệ
tử xinh đẹp!”

Tay người nọ nhấn mạnh trên ngực nàng một cái, Đàm Xuyên không

tự chủ được “a” lên một tiếng, vội vàng mở choàng mắt. Tầm nhìn vẫn có
chút không rõ, lờ mờ nhìn thấy người nọ vóc người thon dài, lấy từ ngực
nàng một vốc ngân châm, cây nào cũng đầm đìa máu tươi, sau đó xoay
người đi ra ngoài cùng Mi Sơn Quân.

“Thứ dùng để nguyền rủa đã được lấy ra, thật là ngoan độc đến không

ngờ…”

Tiếng nói chuyện dần dần đi xa, Đàm Xuyên dùng sức chớp mắt, vẫn

không thể nhìn rõ thứ gì. Muốn đứng dậy, thế nhưng bỗng nhiên lại cảm
thấy vô cùng mệt mỏi, mỗi ngón tay đều mềm nhũn không thể nhúc nhích.
Bóng tối đầy cám dỗ lần thứ hai kéo tới, đây là lần đầu tiên trong ba năm
qua Đàm Xuyên cam tâm tình nguyện chìm vào giấc ngủ, ngủ cực kỳ ngon
giấc.

Sau khi nàng tỉnh lại có một đoạn thời gian, cho dù nàng có gặng hỏi

thế nào, Mi Sơn Quân vẫn cắn chặt răng đánh chết cũng không chịu nói là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.