TAM THIÊN NHA SÁT - Trang 470

Hơn trăm năm qua, bí thuật chốn triều đình nhân gian dần trở nên

phức tạp, lại thêm có đại sư huynh của Mi Sơn ở lại trong cung chỉ dạy
bạch chỉ thông linh thuật cho hoàng tộc. Có hắn trấn thủ, Phó Cửu Vân
cũng biết ngại, không nỡ mặt dày phá vỡ kết giới xông vào hoàng cung,
quyết định giống như khi xưa, dựng giá bên bờ sông Hoàn Đái vẽ chân
dung cho khách, hoặc múa bút vẽ chút cảnh thiên nhiên, có khi lại tỉ mỉ vẽ
tranh hoa điểu, tận lực hạ tiên pháp, nhất định muốn phô trương thanh thế
để dẫn dụ Đế Cơ xuất cung nhìn một cái, xem xem nàng sống ra sao.

Ngờ đâu Đế Cơ lúc này hãy còn nhỏ tuổi, hoàng tộc Đại Yến xưa nay

trọng kiềm chế, không giống như Chu Việt phía nam tùy ý phóng túng. Hắn
ở bên sông Hoàn Đái nửa năm, đợi không được Đế Cơ, lại gặp được nhị
hoàng tử nghịch ngợm ham náo nhiệt.

Lúc đó Phó Cửu Vân đang tô một nhành hồng mai, hắn cố ý muốn thể

hiện, hạ bút càng thêm linh động vạn phần. Cuối cùng một mảng chu sa đỏ
thắm hoàn tất, hắn tiện tay nhấc bầu rượu ngửa đầu lên uống, rồi phun cả
ngụm rượu lên bức tranh. Trong tiếng trầm trồ của mọi người, những bông
tuyết trắng phiêu phiêu bay, nhành hồng mai khe khẽ động rồi như nở rộ
trước mắt mỗi người, tựa một đốm lửa được thắp lên trên nền tuyết trắng.

Nhị hoàng tử thiếu chút nữa rơi cả tròng mắt ra ngoài, quấn quít bám

lấy hắn ba bốn ngày liền, cuối cùng một hôm kiên quyết đuổi theo xe ngựa,
ló vào cửa xe hô to: “Năm trăm lượng? Một ngàn lượng? Hai ngàn lượng?
Tiên sinh ít nhất cũng ra một giá đi! Ta thành tâm muốn bức tranh!”

Phó Cửu Vân vén rèm che, cười nhạt nói: “Công tử, kẻ hèn này trước

giờ không bán tranh. Cho dù là vạn lượng hoàng kim cũng vô dụng.”

Nhị hoàng tử đành phải sửa miệng: “Xin tiên sinh dừng bước, cho

phép ta xem lại bức tiên họa vài lần, vừa rồi còn chưa xem đủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.