TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 1145

Vương Bảo Nhạc thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, nghĩ con vượn này còn

khó tính hơn cả hắn, lúc này không nên trêu vào. Vì vậy hắn thừa dịp vượn
kim cương quay đi nhanh chóng điều khiển khí cầu bay về hướng động phủ
của mình.

Nhưng ngay khi Vương Bảo Nhạc điều khiển khí cầu rời đi, con vượn

kim cương đang quay lưng về phía hắn bỗng nhiên hít sâu. Một cái hít của
nó cực mạnh, thậm chí làm bầu trời trước nó xuất hiện một vòng xoáy,
không ít cây cối sinh trưởng ở trên ngọn núi giữa không trong đều nghiêng
ngả. Mà theo cái hít sâu ấy, con vượn kim cương từ từ nâng cái mông lên...

Vương Bảo Nhạc đang bay nhanh, vừa nhìn thấy cảnh này nhất thời

ngẩn ra, hai mắt trợn to, la thất thanh.

- Cái khỉ gì đây!

Gần như trong nháy mắt Vương Bảo Nhạc lên tiếng, vượn kim cương

đã hấp thu đủ không khí, cái bụng gồ lên, mông nâng cao tựa như dùng sức.
Lập tức một tiếng bủm ghê tởm long trời lở đất vang lên, một đám sương
mù bán trong suốt nháy mắt tản ra như tấn công thẳng vào chỗ Vương Bảo
Nhạc...

Đầu Vương Bảo Nhạc ong lên, hắn thật sự không ngờ, con vượn kim

cương uy phong lẫm liệt này bị mình mắng xong thế mà lại... đánh rắm!

- Này... này...

Vương Bảo Nhạc kinh ngạc, muốn tránh né.

Từ lúc Vương Bảo Nhạc mắng đến khi vượn kim cương tung đại chiêu

trên thực tế chỉ xảy ra trong chớp mắt. Toàn thân Vương Bảo Nhạc run lên,
vẻ mặt hắn biến đổi, đám sương mù đã bay tới, bao phủ khí cầu của Vương
Bảo Nhạc ở bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.