TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 125

thấy hắn mặc dù cơ thể có nghiêng nghiêng ngả ngả nhưng vẫn chưa chịu
dừng lại, khiến họ lập tức cảm thấy lo lắng.

- Mình phải nâng thêm một lần nữa!

Vương Bảo Nhạc thở hồng hộc, cơ thể chao đảo như thể sẽ ngã xuống

bất cứ lúc nào, mặt hắn đỏ bừng, hét lên một tiếng.

Đám học trò bên cạnh lại cắn răng tiếp tục, cho đến cuối cùng đã đi tới

cực hạn, gần một nửa tên trong số đó không cách nào duy trì tiếp, bụp một
tiếng ngã ngửa ra sau, may rằng đã có chuẩn bị sẵn đồ bảo vệ nên chẳng ai
bị thương.

Về phần hơn một trăm người vẫn đang kiên trì đó, lúc này đều phải

kìm nén lửa giận. Bọn họ lại nâng tạ lên, thế nhưng rất nhanh phát hiện ra
Vương Bảo Nhạc vẫn nói tiếp một câu y như vậy rồi cứ thế tiếp tục.

- Mọi người cố lên!- Hắn ta sắp không chịu nổi rồi!

Mấy tên học sinh đã mất hết sức lực nằm đầy mặt đầy lên tiếng trợ uy

cho đám bạn. Nhưng chẳng mấy chốc, âm thanh ủng hộ dần dần yếu đi, đến
cuối cùng đã thành cắn răng nghiến lợi.

Sau mỗi một lần cuối cùng, Vương Bảo Nhạc chẳng những không ngã

xuống mà ngược lại hơn một trăm người còn cố gượng kia lần lượt từng tên
không thể trụ vững. Cả đám mất hết sức lực trong ấm ức, cuối cùng chỉ còn
sót không đến mười tên vẫn đang kiên trì run rẩy.

Bọn họ đều đã đi tới cực hạn của cơ thể rồi, nhưng mỗi một lần đến

lúc bọn họ sắp bỏ cuộc, thì lại thấy cơ thể Vương Bảo Nhạc run rẩy càng
ngày càng mạnh liền không nhịn được mà nghĩ có lẽ đây sẽ thực sự là lần
cuối cùng của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.