TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 338

dị, thầm nghĩ chẳng lẽ đây cũng là chiêu mà Liễu Đạo Bân học được từ chỗ
của cha hắn sao...

Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc lại càng cảm thấy cha của Liễu Đạo

Bân đúng là không hề đơn giản...

- Kính xin học thủ hãy thông cảm cho các học sinh, cho bọn họ một cơ

hội!

Liễu Đạo Bân nói tới đây thì mang theo vẻ tiếc trời thương dân, cúi

đầu lần nữa, trông bộ dạng giống như Vương Bảo Nhạc mà không đồng ý
thì hắn sẽ không đứng dậy.

Cuối cùng vì Liễu Đạo Bân cầu khẩn nhiều quá cho nên cuối cùng

Vương Bảo Nhạc lại ra vẻ thở dài.

- Thôi vậy, đúng là không thể để cho mọi người thất vọng được, nhưng

sau này không được làm vậy nữa. Còn nữa, Đạo Bân à, ngươi phải nhớ kỹ,
chuyện của bộ viện kỷ càng không thể để mọi người thất vọng được.

Liễu Đạo Bân lập tức kích động hơn hẳn, vội vàng nói lời cảm ơn rồi

đồng ý ngay, thầm nghĩ chiêu của cha dạy đúng là hữu dụng mà, thế là hắn
nhét mấy cái bình rỗng với mớ túi ăn vặt kia vào trong túi tựa như báu vật,
rối rít cảm ơn rời đi.

Đến khi hắn đi rồi Vương Bảo Nhạc mới đứng dậy, sau khi đi lại vài

phòng trong động phủ thì lại lấy sổ ra ghi lại mấy chiêu của Liễu Đạo Bân
hôm nay.

- Đúng là nhân tài mà, Liễu Đạo Bân này là nhân tài như thế, không

chừng bản lĩnh của cha hắn còn lớn hơn, sau này có khi lại thành thành thủ
ấy chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.