TAM THỐN NHÂN GIAN - Trang 521

thấy Đỗ Mẫn đang nhìn mình đầy vẻ chế nhạo thì Vương Bảo Nhạc cũng
bực mình trừng mắt nhìn lại.

Thấy Vương Bảo Nhạc như thế, trong lòng Đỗ Mẫn cũng vui vẻ lắm,

lúc này tâm trạng vô cùng vui vẻ mỉm cười nhìn Hoàng Quý.

- Bạn học Hoàng Quý nói đúng lắm!

Thấy mình được Đỗ Mẫn khen ngợi thì Hoàng Quý cũng hớn hở vô

cùng, thế là lại bốc phét khoe khoang những kinh nghiệm của mình ở trong
đạo viện Thánh Xuyên, ý khoác lác ngày càng rõ ràng.

Vương Bảo Nhạc đã không nhịn được nữa, trong lòng chợt nhớ Liễu

Đạo Bân vô cùng, lúc này chỉ là buổi họp mặt của bạn bè thôi, mấy người
Liễu Đạo Bân không phải bạn học chung học đường với hắn bằng không có
Liễu Đạo Bân ở đây chính miệng nói ra thân phận của mình thì sẽ hoàn mỹ
biết bao.

Lại nói, nếu mình tự nói ra thì có khác gì tên Hoàng Quý này đâu,

chuyện này đúng ra phải để người khác nói mới đúng, vậy nên Vương Bảo
Nhạc bực mình xoa xoa bụng định đứng dậy đi trước.

Đúng lúc này lại có một người đàn ông trung niên cao ráo, ánh mắt

sáng ngời, trông qua đã thấy vô cùng uy nghiêm tựa như người ngồi ở địa
vị cao bước vào giữa đại sảnh của tiệm rượu, bên cạnh ông còn có nhân
viên của tiệm rượu đi theo, dường như đang định bước tới phòng riêng ở
bên trong tiệm rượu.

Nhưng khi đi ngang qua bàn của mấy người Vương Bảo Nhạc, ánh

mắt của ông khẽ đảo qua, sau đó chợt ồ một tiếng rồi dừng bước, nhìn
Vương Bảo Nhạc mấy lần, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười tươi rói. Ông bước
tới bàn của mấy người Vương Bảo Nhạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.