Tôi xem nhẹ nỗi khổ đau riêng tư, vì sợ em cũng coi thường như thế.
Tôi khao khát kể cho em nghe lời thành thực nhất, những lời tôi phải
nói với em, song còn ngần ngại, vì sợ em sẽ chẳng tin điều tôi sắp nói.
Đó là lý do tôi nguỵ trang chúng thành điều không thực, rồi nói ngược
những gì muốn nói. Tôi làm phi lý nỗi khổ đau riêng tư, vì sợ em cũng cho
là như thế.
Tôi khao khát dùng lời yêu quý nhất, những lời dành riêng cho em,
song còn ngần ngại vì sợ em chẳng đền bù giá trị tương đương.
Đó là lý do tôi nói với em lời phũ phàng và khoa trương lòng mình có
sức mạnh chai lỳ. Tôi làm cho em đau khổ, vì sợ chưa bao giờ em biết khổ
đau là gì.
Tôi khao khát ngồi im lặng bên em, song còn ngần ngại, vì sợ nỗi lòng
riêng tư sẽ bộc lộ hết trên môi.
Đó là lý do khiến tôi bập bẹ, thì thầm và giấy kín lòng mình sau lời
nói.
Tôi thẳng tay bóp nghẹt đau thương, vì sợ em cũng làm như vậy. Tôi
khao khát rời em rồi đi thật xa, song còn ngần ngại, vì sợ em biết lòng tôi
chỉ là hèn nhát mà thôi.
Đó là lý do khiến tôi ngẩng cao đầu, thẫn thờ bước tới trước em. Anh
mắt khăng khít em nhìn da diết khiến đau thương trong tôi mãi mãi mát
tươi.
42
Này gã điên, say mềm say miết. Nếu đạp tung cửa rồi ra đường làm hề
đùa giỡn; nếu giốc cạn hầu bao qua đêm thâu và chẳng thèm bận trí lo xa;
nếu bước chân vào lối ngõ lạ kỳ rồi vui chơi với những gì vô dụng, thì cũng
chẳng cần để ý thì ca cùng lý trí làm chi. Nếu trương buồm ra khởi trước
khi phong ba ào tới, chắc anh sẽ làm gẫy mái chèo. Lúc đó tôi sẽ theo anh,
anh bạn ơi, tôi sẽ say tuý luý, sẽ trác táng bất cần đời.
Tôi đã tiêu hoang ngày tháng với những người láng giềng thận trọng,
khôn ngoan.