TÂM TÌNH HIẾN DÂNG - Trang 41

Con đã nhìn thấy khuôn mặt dịu hiền và yêu bụi đất tóc tang phủ trên

mình mẹ, Mẹ Đất của con.

74

Trong thính đường vũ trụ bao la lá cỏ đơn thuần nằm với ánh mặt trời

và các vì sao khuya trên cùng tấm thảm.

Bài ca của tôi cũng nằm cùng lá cỏ, ánh dương và sao đêm trong lòng

vũ trụ ngập tràn giai điệu từ rừng thẳm và mây cao.

Nhưng, hỡi các người giàu có, các người chẳng đóng góp được gì vào

vẻ rực rỡ đơn thuần của ánh dương vàng tươi và ánh trăng trầm tư chín
ửng.

Nguồn vui của bầu trời bao la không vãi trên lá cỏ. Khi sự chết xuất

hiện, lá cỏ phai sắc, ú héo rồi nát mục biến thành cát bụi.

75

Nửa đêm một người rắp tâm làm ẩn sĩ nói lớn: “Bây giờ là lúc phải từ

giã gia đình đi tìm Thượng Đế. Ừ nhỉ, ai đã giam ta trong ảo tưởng trần
gian dài lâu đến thế?”

Thượng Đế thì thầm: “Ta chứ còn ai”, nhưng ẩn sĩ không nghe thấy.

Vợ anh đang ngủ êm đềm; nàng nằm một phía giường, ôm con nhỏ bên
ngực.

An sĩ nói: “Các người là ai mà làm ta lẫn lầm dài lâu đến thế?”
Tiếng nói lại vang lên: “Họ là Thượng Đế”, nhưng ẩn sĩ không nghe

thấy. Đứa nhỏ oe khóc trong mơ rồi rúc đầu vào ngực mẹ.

Thượng Đế phán: “Này, tên khùng dại, đừng bỏ gia đình”, nhưng ẩn sĩ

không nghe thấy.

Thượng Đế thở dài, than vãn: “Tại sao tôi bộc của ta lại phải lang

thang tìm kiếm chính ta; tôi bộc, người chối bỏ ta chăng?”

76

Chợ họp trước miếu thờ. Trời mưa từ sáng sớm, màn đêm đang dần

buông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.