TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 150

7

Những Bước Chân Trên Tuyết

L

a Roncière thông qua Bassicourt ngày 14 tháng 11.

Hoàng tử Rénine, đại lộ Heiussmann, Paris,
Bạn thân mến của tôi.
Bạn phải thấy tôi rất vô ơn. Từ ba tuần tôi ở đây, bạn không nhận được

một bức thư nào của tôi ! Không một lời cảm ơn ! Tuy nhiên tôi cũng hiểu
là bạn đã kéo tôi ra khỏi cái chết kinh hoàng ra sao và bí mật của câu
chuyện đó thật đáng sợ Nhưng, bạn muốn gì ? Tôi đã thoát khỏi tất cả cái
đó trong một trạng thái mệt mỏi đến thế ! Tôi đã có một nhu cầu nghỉ ngơi
và yên tĩnh đến thế ! Ở lại Paris, tiếp tục cùng bạn theo những cuộc hành
trình ? Không, nghìn lần không ! Đủ rồi các cuộc phiêu lưu ! Các cuộc
phiêu lưu rất thú vị, nhưng không phải là những cuộc phiêu lưu mà ở đó
người ta là nạn nhân và người ta suýt chết.. Ôi ! Bạn thân mến, kinh hoàng
làm sao ! Làm sao tôi quên được !...

Còn ở đây, ở tại La Roncière thì thật là yên tĩnh. Bà họ hàng già của

tôi nuông chiều tôi, ru tôi như một bệnh nhân. Tôi lấy lại thần sắc và tiến
triển tốt. Tất cả tiến triển tốt đến nỗi tôi không còn quan tâm đến người
khác, đến mọi cái, vậy thì bạn hãy hình dung xem (tôi kể với bạn điều đó
bởi vì bạn, bạn không sửa chữa được, bạn tò mò như một bà gác cửa già và
luôn sẵn sàng quan tâm đến điều không có liên quan với bạn) vậy thì bạn
hãy hình dung là hôm qua tôi có tham dự một cuộc gặp gỡ khá buồn cười.
Antoinette đưa tôi đến quán Bcissicourt, nơi mà chúng tôi dùng trà trong
một phông rộng, giữa những người nông dân - đó là ngày phiên chợ - thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.