TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 170

- Hoàng tử Rénine. Sáng nay tôi đã theo dõi cuộc điều tra của người

đội trưởng cảnh sát. Phải thế không, ông đội trưởng ? Từ đó, tôi tìm tòi, tôi
thu tin tức. Và vì vậy mà tôi muốn tham dự vào cuộc hỏi cung nên tôi nấp
vào trong một buồng tách biệt:

- Ông đã ở chỗ ấy ! Ông đã liều lĩnh !...
- Cần có tất cả sự liều lĩnh khi liên quan đến sự thật. Nếu tôi không ở

chỗ ấy, tôi đã không thu thập được chính xác điều chỉ dẫn nhỏ mà tôi còn
thiếu. Tôi đã không thể biết là Mathias De Gorne không say rượu. Và đó là
bí mật của câu đố. Khi người ta biết điều đó, người ta biết sự thật .

Ông thẩm phán ở trong một tình thế khá buồn cười. Không có những

đề phòng cần thiết nên bí mật cuộc điều tra của ông bị quan sát. Thật khó
khăn cho ông hành động chống lại kẻ không mời mà đến. Ông càu nhàu:

- Chúng ta chấm dứt câu chuyện. Ông có yêu cầu gì không ?
- Một vài phút chú ý.
- Và tại sao ?
- Để xác định sự vô tội của ông Vignal và bà De Gorne.
Ông ta có cái vẻ bình tĩnh, cái loại uể oải ấy rất riêng biệt cho ông vào

những phút hành động và khi chung cuộc của thảm kịch không phụ thuộc
vào riêng ông nữa. Hortense rùng mình và tràn đầy một sự tin tưởng tức
thời.

- Bọn họ được cứu thoát - Bà suy nghĩ với sự hồi hộp. Tôi đã cầu xin

ông bảo vệ người đàn bà trẻ đó và ông ta đã cứu bà ra khỏi nhà tù, khỏi
tuyệt vọng.

Jérome và Natalie cảm nhận ấn tượng hy vọng đột xuất ấy và bọn họ

tiến đến với nhau như là người không quen biết đó rơi từ trời xuống cho họ
quyền để cầm bàn tay của nhau.

Ông thẩm phán nhún vai:
- Sự vô tội đó, việc thẩm cứu sẽ có tất cả các biện pháp để tự nó thiết

lập khi thời gian đến. Ông sẽ được triệu tập.

- Điều thích hợp là thiết lập ngay. Một sự chậm trễ có thể có những

hậu quả xấu.

- Đó là vì tôi rất vội...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.