TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 171

- Chỉ cần hai đến ba phút.
- Hai đến ba phút để trình bày một sự việc như thế ?...
- Không nhiều hơn.
- Vậy là ông biết nó rất rõ sao ?
- Bây giờ, vâng. Từ sáng nay, tôi đã suy nghĩ nhiều.
Ông thẩm phán biết là ông này ở trong những người không buông họ

ra và ông chỉ việc chịu nhẫn nhục. Bằng một giọng nói giễu cợt, ông nói
với Rénine:

- Những suy nghĩ của ông có cho phép ông định rõ nơi mà Mathias De

Gorne đang ở hiện nay không ?

Rénine kéo đồng hồ mình ra và đáp lại:
- Ở Paris, thưa ông thẩm phán.
- Ở Paris ? Vậy còn sống sao ?
- Vẫn còn và hơn nữa, sức khoẻ tuyệt vời.
- Tôi vui mừng về việc đó. Nhưng vậy thì những bước chân quanh

giếng, sự hiện diện của khẩu súng lục này và ba phát đạn ấy có nghĩa như
thế nào ?

- Là một sự dàn cảnh, đơn giản thế thôi.
- A ! A ! Sự dàn cảnh do ai tưởng tượng ra ?
- Do tự Mathias De Gorne.
- Lạ lùng thay ! Trong mục đích nào ?
- Trong mục đích làm mình như người chết nhằm phối hợp các sự việc

thế nào để ông Vignal bị buộc tội về cái chết đó một cách không chối cãi
được.

- Giả thiết là tài tình - Thẩm phán xác nhận nhưng ông luôn vẫn giễu

cợt - Ông Vignal, ông nghĩ gì về việc đó ?

Jérome trả lời:
- Đó là một giả thiết mà tự bản thân tôi đoán ra, thưa ông thẩm phán.

Nó rất dễ được chấp nhận sau cuộc chiến đấu của chúng tôi và sau sự ra đi
của tôi Mathias De Gorne đã lập một kế hoạch mới mà ở đó, lần này, sự
hận thù tìm thấy cái lợi của nó. Ông ta yêu và ghét vợ mình. Ông ghét cay
ghét đắng tôi. Ông sẽ trả thù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.