TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 174

Ông thẩm phán đã thôi cười nhạt - Người quấy rầy này, kẻ độc đáo

này, bỗng nhiên tỏ ra với ông là một nhân vật cần để ý và cũng không thích
hợp để nhạo báng ông ta.

Ông hỏi ông ta:
- Và làm thế nào ông đi khỏi nhà của bố ông ?
- Bằng xe con, đơn giản thế thôi.
- Ai lái xe cho ông ta ?
- Bố của ông ta.
- Làm sao ông biết được ?
- Sáng ấy, ông đội trưởng và tôi đã thấy xe và chúng tôi đã nói chuyện

với người cha khi ông này, theo thường lệ, đi đến chợ. Người con trai nằm
ngủ dưới vải bạt. Ông ta đi tàu hoả ở Pompignat. Ông ta đang ở Paris.

Những lời giải thích của Rénine, theo lời hứa, kéo dài trong năm phút.

Ông chỉ dựa vào : tính lô-gíc và sự thật. Tuy nhiên không còn gì của bí
hiểm kinh hoàng mà người ta tranh luận với nhau. Các bóng tối đã bị xua
tan. Tất cả sự thật hiện rõ. Bà De Gorne khóc vì vui sướng. Jérome Vignal
cảm ơn nhiệt liệt sự tài giỏi, đã như một đũa thần, thay đổi tiến trình của
các diễn biến.

- Chúng ta hãy cùng nhau nhìn các dấu vết ấy, ông có muốn không,

thưa ông thẩm phán ?- Rénine lại nói - Cái sai mà chúng tôi phạm phải vào
buổi sáng ấy là người đội trưởng và tôi chỉ quan tâm đến các vết để lại bởi
người gọi là sát nhân và lơ là các dấu vết của Mathias De Gorne. Tại sao
các dấu vết lại làm chúng tôi chú ý ? Vì, chính cái nút của toàn bộ sự việc
là ở đó.

Bọn họ đi vào vườn cây ăn quả và tiến đến gần đường mòn. Không

cần một sự quan sát lâu đế nhận thấy rất nhiều các dấu vết ấy là chân trái,
do dự, gót hoặc mũi chân quá ấn sâu và khác biệt nhau bởi bước chân.

- Sự vụng về không tránh khỏi - Rénine nói- cần cho Mathias một lớp

học việc thực sự để làm cho bước đi thụt lùi giống với bước đi lên phía
trước. Bố ông ta và ông ta cần phải cảm thấy điều đó, ít ra là cái gì liên
quan đến các zic zắc mà người ta có thế thấy vì rằng cha De Gorne đã thận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.