TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 190

ông. Chỉ thêm một ít bình tĩnh thì bà ta có thể thắng cuộc. Rủi thay, ông
đóng hài kịch tuyệt vời, mưu toan tự sát của ông đã làm bà chệch hướng và
ông hiểu là ở đó không có một lệnh của Chúa trời mà đơn giản là một sự
tấn công từ nạn nhân của ông. Thế là tôi chỉ còn can thiệp. Tôi ở đây và bây
giờ là kết luận:

- Pancardi, kẹp móc đâu ?
- Không - Ngưài bán đồ cổ nói, ý nghĩ hoàn lại kẹp móc hút hết nghị

lực của ông.

- Và bà, thưa bà Pancardi ?
- Tôi không biết kẹp móc đang ở đâu - Người đàn bà khẳng định.
- Thôi được. Vậy thì chúng ta chuyển qua hành động. Thưa bà

Pancarcli, bà có một đứa con trai bảy tuổi mà bà yêu hết lòng. Hôm nay là
ngày thứ năm, cũng như mỗi ngày thứ năm khác, người con trai ấy phải tự
mình đi đến chỗ cô của nó. Hai người bạn của tôi đứng trên đường đi của
nó và trừ khi có lệnh khác, sẽ bắt cóc nó khi nó đi qua.

Ngay tức khắc, bà Pancardi hốt hoảng:
- Con trai tôi. Ôi ! Tôi cầu xin các ngài... Không, không nên thế... Tôi

xin thề với các ngài là tôi không biết gì cả. Chồng tôi không bao giờ muốn
thố lộ cho tôi.

Rénine tiếp tục:
- Điểm thứ hai: ngay từ tối nay, một lời tố cáo sẽ được đệ trình lên

công tố viên. Và chứng cớ là những lời thú tội của quyển sổ. Hậu quả: vụ
kiện trước toà, sự khám soát v.v...

Pancardi ngồi im. Người ta có cảm tưởng là tất cả những lời đe doạ ấy

không đụng đến ông ta. Được che chở bằng bùa hộ mệnh của mình, ông ta
tin mình không thể bị tổn thương. Nhưng vợ ông nhào vào chân Rénine
trong khi nói ấp úng:

- Không... Không... Tôi van xin ông, đó là ngồi tù, tôi không muốn...

Và sau đó, con trai tôi... Ôi ! Tôi van xin ông...

Hortense thương hại, kéo Rénine riêng ra.
- Người đàn bà khốn khổ ! Tôi can thiệp cho bà ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.