TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSÈN LUPIN - Trang 27

- Có ở chỗ kia, trong một ô tủ có các ngăn kéo, một biên bản đang chờ

chữ ký của ông. Đó là một dự án của sự thoả hiệp giữa ông và cháu gái
ông, bà Hortense Daniel, liên quan đến tài sản của bà, tài sản đã bị phân tán
mà ông là người chịu trách nhiệm. Ông hãy ký bản thoả hiệp ấy đi.

Ông Aigleroche nhún vai.
- Ông có biết số tiền đó là bao nhiêu không..
- Tôi không muốn biết nó.
- Và nếu tôi từ chối thì sao ?
- Tôi yêu cầu một cuộc gặp với nữ Bá tước Aigleroche.
Không còn do dự nữa, Bá tước mở ngăn kéo của mình, lấy ra một văn

kiện giấy có dán tem và nhiệt tình ký tên.

- Đây này - Ồng nói - và tôi mong rằng...
- Ông mong cũng như tôi là không còn gì liên quan giữa chúng ta phải

không ? Tôi tin chắc là thế. Chiều nay tôi đi khỏi đây và cháu gái ông thì
ngày mai, chắc thế. Từ biệt, thưa ông.

Trong phòng khách, khi chưa có một người khách nào xuống, Rénine

giao giấy chứng thư cho Hortonse. Bà tỏ ra rất mãn nguyện về tất cả những
điều mà bà đã nghe và một việc gì đó làm bà áy náy còn hơn là ánh sáng
khắt khe này chiếu sáng lên quá khứ của dượng bà, đó là sự sáng suốt cực
kỳ và sự tỉnh táo phi thường của người đàn ông mà, từ một vài giờ qua,
điều hành các diễn biến và làm nổi lên trước con mắt của ông hình ảnh của
thảm kịch không có ai tham dự.

- Bà có bằng lòng về tôi không ? - Ông hỏi.
Bà giơ hai bàn tay cho ông.
- Ông đã cứu tôi khỏi Rossigny. Ông đã cho tôi tự do và độc lập. Từ

trái tim tôi cảm ơn ông.

- Ôi ! Tôi không đòi hỏi bà điều đó - Ông nói – Điều trước tiên mà tôi

muốn, đó là làm bà giải trí. Cuộc sống của bà đơn điệu và thiếu chủ định.
Và hôm nay có như thế nữa không ?

- Làm sao ông có thế đặt cho tôi một câu hỏi như vậy ? Tôi đã sống

những phút mạnh mẽ và khác lạ nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.