TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSENE LUPIN - Trang 128

- Để làm những lời đề nghị của bọn họ cho người được gọi là

Herminie - Rénine nói tiếp - nhiều bà đã viết những bức thư thông
thường trong trường hợp đó. Nhưng tôi nhận được một thư chuyến
bằng ống hơi có một lợi ích nào đó theo suy nghĩ của tôi.

- Từ ai ?
- Ông hãy đọc đi, thưa ông toàn quyền.
Ông Lourtier Vaneau giật tờ giấy từ tay Rénine và liếc nhìn chữ

ký. Trước hết, ông có một cử chỉ ngỡ ngàng như là ông chờ đợi một sự
việc khác. Sau đó ông phát ra một tiếng cười phá lên như là ông có sự
vui mừng và sự giải phóng khỏi phiền muộn.

- Tại sao ông lại cười, thưa ngài toàn quyền ? Ông có vẻ bằng

lòng.

- Bằng lòng, không. Nhưng bức thư này do vợ tôi ký.
- Và ông sợ chuyện gì khác sao ?
- Ô ! Không, nhưng vì là vợ của tôi...
- Ông không nói hết câu của mình và nói với Rénine:
- Xin lỗi, thưa ông, nhưng ông đã nói với tôi là nhận được những

câu trả lòi. Tại sao, giữa các câu trả lời ấy, ông lại nghĩ là riêng câu trả
lời này cung cấp cho ông một số dấu hiệu ?

- Bởi vì nó mang chữ ký: Bà De Lourtier
- Vaneau, bà De Lourtier Vaneau đã sử dụng một trong các nạn

nhân, Honorine Vernessé làm thợ may quần áo nữ.

- Ai nói với ông điều đó ?
- Các nhật báo của thời kỳ đó.
- Và sự lựa chọn của ông không được xác định bởi nguyên nhân

khác ?

- Không một nguyên nhân nào. Nhưng tôi có cảm giác là từ khi

tôi ở đây, thưa ông toàn quyền, tôi không nhầm đường.

- Tại sao lại có cảm tưởng ấy ?
- Tôi không biết gì hơn... Một số dấu hiệu... Một số chi tiết... Tôi

có thể gặp bà Lourtier không, thưa ông ?

- Tôi sẽ đi đề nghị việc đó, thưa ông - Ông Lourtier nói- Mời ông

đi theo tôi.

Ông ta dẫn Rénine đi qua một hành lang đến một phòng khách

nhỏ mà ở đó có một người đàn bà có mái tóc hoe vàng với bộ mặt hớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.