TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSENE LUPIN - Trang 142

Con trai ông lấy bàn tay che miệng ông lại và buộc ông ngồi xuống.

Gần bọn họ, Natalie De Gorne khóc...

Đó là, bạn thân yêu, câu chuyện của tôi. Như bạn thấy, nó không hồi

hộp, không đáng gợi sự chú ý của bạn. Không có bí ẩn trong đó. Không có
bất cứ một vai trò nào cho chúng tôi giữ. Và tôi cũng nhấn mạnh để bạn
không tìm ở đó lý do của một sự can thiệp hoàn toàn không thích hợp. Rõ
ràng, tôi rất vui mừng là ngươi đàn bà khốn khổ đó, hình như, là một người
thực sự tử vì đạo, được bảo vệ. Nhưng tôi nhắc lại với bạn điều này, chúng
ta hãy để những người khác tự giải quyết với nhau và dùng các kinh nghiệm
nhỏ của chúng ta ở đó..:'.

Rénine đọc xong thư, ông xoa hai bàn tay. Bức thư này mang đến cho

ông một chứng cứ quý giá của ảnh hưởng, mà từng bước một cách dịu dàng
và kiên trì, ông đã gây được nó ở người đàn bà trẻ. Đó là một tình cảm khá
phức tạp mà ông ngưỡng mộ, tin tưởng vô bờ, đôi lúc có lo lắng, sợ hãi và
gần như kinh hoàng nhưng cũng là tình yêu mà ông tin tưởng. Bạn gái của
những cuộc phiêu lưu mà cô ta tham gia với một tình bạn, nó xoá bỏ mọi ưu
phiền giữa bọn họ, thế rồi, cô ta bỗng sợ và sự thẹn thùng xen lẫn với tính
làm đỏm thúc đẩy cô lẩn tránh.

Ngay buổi chiều, mội buổi chiều ngày chủ nhật, Rénenie đi tàu hỏa.
Và vào sáng sớm, ông đã đến Pompignat sau khi đã vượt qua hai dặm

đường tuyết trắng phau bằng xe ngựa chở khách. Từ làng Bassicourt ông
biết là cuộc hành trình của mình có thể có một số lợi ích nào đó: ban đêm,
người ta nghe thấy ba tiếng súng theo hướng lâu đài nhỏ Giếng nước.

"Thần ái tình và may rủi tạo thuận lợi cho tôi - Ông nói với mình. -

Nếu có sự xung đột giữa chồng và người yêu và tôi đến kịp thời".

- Ba phát súng, thưa ông đội trưởng. Tôi đã nghe chúng như tôi thấy

các ông - Một người nông dân nói vậy khi trả lời những người hiến binh
trong buồng của quán, nơi mà Rénine đi vào.

- Tôi cũng vậy - Một hầu bàn của quán nói- Ba phát súng... Lúc đó có

thể là nửa đêm. Tuyết rơi từ lúc chín giờ đã thôi... Và tiếng súng nối tiếp
nhau đã vang lên trên cánh đồng... pằng, pằng, pằng.

Năm người nông dân khác cũng làm chứng. Người đội trưởng và

những người của ông không nghe thấy gì vì sở hiến binh quay lưng lại cánh
đồng. Lúc đó một người đầy tớ của trại và một người đàn bà xuất hiện và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.