TÁM VỤ PHÁ ÁN CỦA ARSENE LUPIN - Trang 174

Có một lúc thư giãn. Cuộc chiến vừa mới bắt đầu giữa các địch thủ

mà chồng và vợ đã giữ thái độ của kẻ thất bại và chỉ hy vọng vào sự rộng
lượng của người chiến thắng. Đứng bất động và con mắt chăm chú, bà bắt
đầu khóc. Cúi xuống người bà, Rénine nói:

- Chúng ta hãy hiệu đính lại các sự việc, bà có muốn thế không, thưa

bà ? Chúng ta sẽ thấy nó rõ ràng hơn và tôi tin chắc là cuộc gặp của chúng
ta sẽ tìm ra cách giải quyết rất tự nhiên. Nó là thế này. Đã chín năm, khi mà
bà phục vụ ở tỉnh tại nhà cô Hortense, bà đã quen ông Pancardi, ông này
sau đó trở thành tình nhân của bà. Cả hai đều là người đảo Corse, nghĩa là
từ một xứ sở mà tín ngưỡng rất mạnh, và vấn đề may, rủi, vấn đề phù thuỷ,
số phận hẩm hiu ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc sống của mỗi người. Nhưng,
điều được xác nhận là kẹp móc áo chẽn của chủ bà thường đưa đến may
mắn cho những ai có nó. Chính vì lẽ đó mà trong một lúc thiếu đấu tranh,
lại được ông Pancardi khuyến khích, bà đã lấy trộm đồ trang sức đó. Sáu
tháng sau, bà bỏ vị trí của mình và trở thành bà Pancardi. Đó là tất cả cuộc
phiêu lưu của bà được tóm tắt như vậy, phải thế không ? Toàn bộ cuộc
phiêu lưu của hai nhân vật có thể là người lương thiện nếu như bọn họ
chống lại được sự cám dỗ thoáng qua ấy.

- Không cần nói với ông bà là cả hai đã thành công đến mức nào và

tại sao khi làm chủ cái bùa ấy và tin vào hiệu lực của nó cũng như vào bản
thân mình thì ông bà lại bị đẩy vào hàng thứ nhất của người bán hàng đồ cổ
linh tinh.

Hôm nay trở nên giàu có, là chủ của cửa hàng "Dâng Chúa Mercure”,

ông bà gắn thắng lợi của cửa hàng ông bà cho cái kẹp móc áo chẽn. Mất nó,
đối với ông bà, đó là phá sản, là nghèo nàn. Toàn bộ cuộc đời của ông bà
được tập trung vào nó. Đó là bùa hộ mệnh. Đó là ông thần đầy tớ nhỏ che
chở và khuyên bảo ông bà. Nó còn ở kia, ở nơi nào đó, được che giấu dưới
mớ hỗn độn và rõ ràng là không một ai nghi kỵ gì (Và tôi xin nhắc lại điều
đó, trừ sai lầm này, ông bà là những người dũng cảm) nếu như sự tình cờ
không làm tôi quan tâm đến công việc của ông bà.

Rénine nghỉ một lúc rồi nói tiếp:
- Việc đó đã cách đây hai tháng. Hai tháng tìm kiếm tỉ mỉ nhưng dễ

dàng cho tôi vì rằng khi tìm ra dấu vết của ông bà, tôi đã thuê gác lửng và
tôi đã có thể dùng cầu thang này... nhưng dù sao ở một điểm nào đó, thì vẫn
là hai tháng thất bại, vì tôi chưa đạt được thành quả gì. Chỉ có Thánh mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.