TẤN BI KỊCH X - Trang 101

Thumm thả chiếc mũ xuống, không e dè thọc tay vào túi áo ngực bên

trong của chiếc áo khoác người chết đang mặc. Tay ông rút ra một chiếc ví
da sũng nước tồi tàn. Ông lục soát khắp lượt, rồi lập tức nhảy cẫng lên, bộ
mặt xấu đoảng sáng bừng bừng…

“Là nó!” Ông hét lên. Thật nhanh, ông nhìn quanh.
Thân hình bè bè của công tố viên Bruno bên trong chiếc áo choàng kéo

lệt phệt đang hối hả từ nhà ga chạy ra bến phà; một tốp người mặc đồ
thường phục cũng sầm sập bám sau lưng ông.

Thumm bảo một thám tử. “Cho canh gác gấp đôi khoang phà đầy khách

đó!” Ông rướn cao người, tay vung vẩy cái ví mềm oặt. “Bruno! Nhanh
lên! Ta gặp người cần gặp rồi!”

Vị công tố viên vội vã đi như chạy, nhảy lên phà, thu hết quang cảnh

người chết, đám đông, Lane, DeWitt, bằng một cái quét mắt thật lẹ.

“Hả?” Ông hổn hà hổn hển. “Ý anh bảo ai, tác giả lá thư ấy à?”
“Còn ai vào đây nữa,” Thumm cất giọng khàn khàn, ông dùng chân thọc

thọc vào cái xác. “Chỉ là ai đó đã đón tiếp hắn trước chúng ta mất rồi.”

Bruno trợn mắt thô lố nhìn xuống lần nữa và thấy những chiếc cúc đồng

của áo khoác, chiếc mũ lưỡi trai trên sàn boong. “Người bán…!” Ông lôi
mũ ra khỏi đầu mặc cho gió lạnh và dùng một chiếc khăn tay bằng vải lụa
thấm khô mồ hôi. “Anh chắc chứ, Thumm?”

Để trả lời, Thumm khéo léo lấy một tấm thiếp đã mềm nhũn vì nước ra

khỏi chiếc ví rồi trao cho vị công tố viên. Drury Lane lặng lẽ bước đến sau
lưng Bruno và cẩn thận dò xét qua vai Bruno.

Đó là tấm thẻ nhân viên bo tròn bốn góc của công ty đường sắt đại lộ

Thứ Ba, trên thẻ là hàng số đóng dấu 2101 và một chữ ký.

Chữ ký là một dòng nguệch ngoạc nhưng hoàn toàn có thể đọc được. Đó

là: Charles Wood.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.