TẤN BI KỊCH X - Trang 107

“Khoan đã.” Bruno gật đầu hàm ý với Lane. “Thế ông ấy có bắt chuyến

phà 10 giờ 45 tối nay không?”

Gã hoa tiêu chừng như lấy làm phật lòng. “Tôi đang nói thế ấy chứ. Tất

nhiên là thế rồi. Ha, dù sao thì, nhiều năm nay ông ấy có thói quen lên
boong khách tầng thượng chào hỏi xã giao buổi tối, ông muốn gọi thế cũng
được. Ô hô!” Bruno cau mặt, Adams vội nói tiếp. “Dù sao thì, nếu Charley
không lên đấy kêu réo chào hỏi buổi tối chắc tôi buồn phiền lắm. Tất nhiên,
những đêm ông ấy không có ca làm hoặc ở lại qua đêm bên thành phố thì
tôi không gặp ông ta, nhưng nói chung thì hầu như ông ấy luôn bắt phà
Mohawk.”

“Rất lý thú,” vị công tố viên nhận xét. “Rất, nhưng mà ngắn gọn nhanh

nhanh tí, Adams - cái này đâu phải truyện dài kỳ đâu, cậu biết rồi đấy thôi.”

“Ủa, vậy hả?” Gã hoa tiêu lại luống cuống, gã nói tiếp. “Thôi được. Tối

nay Charley bắt chuyến 10 giờ 45, boong khách tầng thượng, mạn phải,
giống mọi khi, và ông ấy lớn tiếng gọi tôi: ‘À hoi, nè Sam!’ Ông ấy hô ‘À
hoi!’ chủ yếu vì tôi là thủy thủ, ông biết đấy. Ầy, chẳng qua là câu đùa của
ông ấy. Ô hô!” Bruno nhe nanh khiến Adams lập tức tỉnh lại. “Thôi được,
thôi được, tôi đi luôn vào đề,” gã hấp tấp. “Vậy nên tôi hô lại ‘À hoi!’ Rồi
tôi nói ‘sương mù tệ quá, phải không Charley? sền sệt hệt như giọng mụ bồ
tôi ấy!” Rồi ông ấy nói chuyện mà như la làng với tôi - mà tôi có thể nhìn
thấy ông ấy rõ như đang thấy ngài đây vậy; ông ấy leo lên gần sát buồng
hoa tiêu và đèn trong buồng soi sáng mặt ông ấy - ông ấy bảo: ‘Cậu bảo họ
chứ, Sam. Tệ hại quá, đúng không?’ và tôi chào, ‘Cuộc sống vẫn thường
chứ, Charley?’ Ông ấy đáp, ‘À, thì cũng thế,’ rồi kể, ‘Va phải một con
Chewy hồi chiều. Guiness đang lúc lật đật’, ông ấy nói thế. ‘Còn mụ lái xe
ấy thì ngốc hết biết,’ ông bảo, rồi nói, ‘Bọn họ đúng chả ra làm sao,’ và…”

Adams giật mình kêu oái lên vì chiếc cùi chỏ nhọn hoắt của viên thuyền

trưởng chọc mạnh vào sườn non của gã. “Kể đàng hoàng đi Sam,” viên
thuyền trưởng lên tiếng, giọng ông ta vang trầm dội lại khắp nhà. “Bộ mày
không thấy lão rồ sẽ gô cổ nếu mày không nói rõ ràng hử?”

Hoa tiêu Adams quay sang sếp của mình. “Ông mà chọc sườn tôi á…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.