TẤN BI KỊCH X - Trang 113

“Tôi nghĩ vậy. Tôi đã nhiều lần thấy ông ấy trên chiếc Crosstown. Thêm

nữa, vụ điều tra Longstreet khiến tôi càng nhớ kỹ ông ấy. Nhưng tôi đoan
chắc với ông là tối nay tôi không thấy ông ấy.”

Thumm lôi ra một tép diêm giấy, tước một cọng, đánh lửa và châm thuốc

bằng động tác thật cẩn thận. “Vào tất cả những lần ông gặp Wood trên
chiếc xe điện của ông ấy, có khi nào ông trò chuyện cùng ông ấy không?”

“Kính thưa ngài thanh tra kính mến.” DeWitt chừng như cười cợt.
“Có hay không?”
“Đương nhiên là không.”
“Vậy là ông chỉ thường thấy ông ấy, chứ chưa hề trò chuyện, cũng không

thấy ông ấy lúc tối nay… Thôi được, DeWitt. Giờ vầy, lúc tôi đặt chân lên
phà trước đó chưa lâu thì ông vừa định đi. Ông biết thừa trên phà có xảy ra
tai nạn, bộ ông chả buồn tò mò nán lại xem xem chuyện gì xảy ra sao?”

Nụ cười nhạt dần rồi mất hẳn trên môi DeWitt, mặt gã đanh lại cau có.

“Không. Tôi mệt, đang rất muốn về nhà.”

“Mệt và rất muốn về nhà,” Thumm dài giọng. “Lý do hay quá còn gì, có

trời mới biết… DeWitt, ông có hút thuốc không?”

DeWitt nhìn sững. “Hút thuốc á?” Gã tức giận lặp lại. Quay sang vị công

tố viên, gã cao giọng. “Này ngài Bruno, chuyện ấu trĩ gì đây, tôi phải chịu
sự thẩm vấn bá vơ thế này ư?”

Bruno nói bằng giọng lạnh nhạt: “Vui lòng trả lời câu hỏi cho.” DeWitt

lại đưa mắt nhìn Drury Lane, rồi một lần nữa DeWitt lại nhìn quanh một
cách bất lực.

“Có,” gã từ từ nói, đôi mi mắt mỏi mệt của gã gợn lên điều gì đó kinh

hoảng, “có.”

“Thuốc lá à?”
“Không. Xì gà.”
“Ông có mang theo đấy chứ?”
DeWitt nín lặng cho tay vào túi ngực áo khoác lấy ra một chiếc hộp đựng

xì gà bằng da sang trọng, có chữ cái đầu tên khảm vàng nắn nót. Gã trao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.