TẤN BI KỊCH X - Trang 117

Thumm ra hiệu cho trung úy Peabody. “Xuống lầu xem hành khách dưới

phòng chờ ai có túi xách giống cái Hicks vừa tả không, rồi cho triển khai
lục xét chiếc Mohawk tìm cái túi xách như mô tả. Boong tầng thượng,
buồng hoa tiêu, và tất cả. Từ trên xuống dưới; rồi bảo mấy cậu trên xuồng
cảnh sát tìm ngoài sông xem, biết đâu chừng bị ném xuống sông, hay có thể
bị rơi xuống sông cũng nên.”

Peabody từ tốn đi ra. Thumm lại quay sang Hicks, định mở lời thì Drury

Lane nhã nhặn cất tiếng: “Xin mạn phép, thưa ngài thanh tra… Hicks, liệu
đang lúc nào đó Wood có hút một điếu xì gà trong khi ông trò chuyện
chăng?”

Hicks trố mắt nhìn cái ông thẩm vấn đương không như ma quỷ hiện hình

này. Tuy vậy ông gần như đã sẵn câu trả lời. “Có chứ. Thực tình tôi có hỏi
Charley xin một điếu, xì gà Cremos ông ấy hút là loại tôi hơi ghiền. Tóm
lại, ông ấy lục lọi túi quần túi áo…”

“Cả túi gilê nữa, đúng không Hicks?” Lane nói.
“Đúng đấy, túi gilê và tất tật, rồi ông ấy bảo: ‘Ôi, không, chắc hết rồi,

Pete. Tôi hút đây là điếu cuối mất rồi.”

“Câu hỏi hay đấy, ngài Lane,” Thumm khen chẳng lấy gì làm thật lòng.

“Ông chắc đó là điếu xì gà Cremos chứ, Hicks, ông ấy không dùng loại nào
khác đấy chứ?”

Hicks buồn rầu: “Tôi chỉ vừa bảo ngài đây rồi mà sếp.”
DeWitt vẫn cúi gằm; gã ngồi vậy như đã hóa đá. Nhìn vào đôi mắt vừa

đầy nước vừa đỏ ngầu của gã không ai nói chắc liệu gã có nghe thấy gì từ
những lời hỏi đáp qua lại nãy giờ chăng.

“Guiness,” Thumm cất tiếng, “Wood có mang theo chiếc túi xách này lúc

ông ấy chạy hết chuyến hồi tối nay không?”

“Có, thưa sếp,” Guiness trả lời giọng yếu ớt. “Như Hicks đã nói. Ông ấy

xong ca nghỉ tối lúc mười giờ ba mươi. Ông ấy để chiếc túi xếp gọn trên xe
suốt buổi chiều.”

“Biết Wood sống ở đâu không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.