TẤN BI KỊCH X - Trang 148

tránh đường cho ông với chiếc mũi mụn nhọt khụt khịt đầy căm phẫn trong
đám bụi mù.

Đứng trên vỉa hè Thumm đọc tờ bìa của cuốn sổ tiết kiệm, đưa mắt nhìn

quanh rồi băng qua đại lộ đi về hướng nam. Qua ba dãy phố thì ông thấy
tòa nhà mình cần tìm - một ngân hàng thương mại nhỏ bên ngoài ốp đá đầy
vẻ khoa trương. Viên thanh tra bước vào và đến bên lồng sắt quầy thu ngân
được đánh dấu S đến Z. Viên thu ngân là một gã luống tuổi đưa mắt nhìn
lên.

“Ông là người thường trực ở ô này à?” Thumm hỏi.
“Đúng đấy thưa ngài, tôi có thể giúp gì không nào?”
“Chắc ông có đọc tin về vụ án mạng của một người tên Charles Wood,

làm nghề bán vé trên xe điện, người sống ở vùng này?” Viên thu ngân gật
đầu ngay. “Là vậy, tôi là thanh tra Thumm ở Đội Hình sự bên kia sông, phụ
trách vụ án này.”

“Ô!” Viên thu ngân ra điều ngưỡng mộ. “Wood là khách gửi tiền ở đây

thưa ngài thanh tra. Ông định hỏi thế đúng không, tôi thấy hình ông ấy trên
báo sáng nay.”

Thumm lấy từ trong túi cuốn sổ tiết kiệm của Wood. “Thế này nhé,

ngài… ” ông liếc tấm bảng tên bằng sắt trong khung cửa số bịt lưới, “ngài
Ashley, ông ngồi quầy này bao lâu rồi?”

“Tám năm.
“Wood là khách quen thường xuyên?”
“Đúng, thưa ông.”
“Tôi nhìn sổ tiết kiệm này thấy ông ấy gửi tiền mỗi tuần một lần, ngày

gửi trong tuần không cố định, nhưng chắc ông có thể kể tôi những gì mình
nhớ về chuyện giao dịch ngân hàng của ông ấy ở đây chứ?”

“Chả có gì nhiều để nói đâu ngài thanh tra. Như ông vừa bảo đấy, ông

Wood đến đây đều đặn mỗi tuần một lần không sót tuần nào, tôi nhớ vậy.
Ông ấy gần như đến vào cùng giờ, tầm một rưỡi hoặc hai giờ chiều, đọc bài
trên báo tôi đoán đấy là lúc ông ấy vừa từ bên New York hết ca về nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.