TẤN BI KỊCH X - Trang 151

ông khách viếng trình giấy chứng nhận cho gã xem trước. Ánh sáng hy
vọng le lói trong mắt, Thumm nghiêm người gầm lên buộc gã phải tuân lời.
Ánh sáng hy vọng lại tắt phụt khi toàn bộ những gì gã đàn ông rốt cuộc
miễn cưỡng phun ra lại cho thấy gã hoàn toàn không quen biết gì Charles
Wood.

Không ai trong hai vị nha sĩ còn lại nghe thấy thậm chí đến cả cái tên của

người đã chết.

Thở dài, thanh tra Thumm lê gót trở lại lối xe chạy rộng rãi ở đỉnh đồi,

men xuống theo con dốc quanh co xuôi về bến, rồi lên phà trở lại New York
bên kia bờ.

NEW YORK

Vào đến trung tâm thành phố, thanh tra Thumm đi ngay đến khu văn phòng
hành chính của Hệ thống đường sắt đại lộ Thứ Ba. Ông lầm lũi chen chân
qua dòng xe cộ ngược xuôi với vẻ lơ đãng xuất thần in rõ trên bộ mặt xấu
xí của mình.

Bên trong tòa nhà bề thế là nơi đặt Phòng nhân sự, ông hỏi thăm chỗ

Giám đốc nhân sự và được dẫn đến một văn phòng lớn. Giám đốc nhân sự
là một gã trông vẻ khắc khổ, gương mặt hằn vào sâu hoắm những nếp nhăn
âu lo sầu não. Gã vừa hối hả bước tới vừa chìa thẳng tay ra. “Thanh tra
Thumm ạ?” gã hỏi bằng giọng mau mắn. Thumm gầm gừ. “Ngồi xuống đã
nào, ngài thanh tra.” Viên giám đốc đẩy tới một chiếc ghế bám kín bụi và
lịch sự ấn Thumm ngồi xuống. “Tôi đoán ngài đến về vụ Charley Wood
đúng không? Tồi tệ quá. Ôi, tồi tệ quá.” Gã ngồi xuống phía sau bàn làm
việc rồi xén đầu một điếu xì gà.

Thumm lạnh lùng nhìn gã dò xét. “Đang điều tra về người chết,” Thumm

càu nhàu.

“Được, được. Kinh khủng quá. Không hiểu nổi - Charley Wood là một

trong số nhân viên tốt nhất của tôi đấy: ít lời, đứng đắn, đáng tin - một nhân
viên hoàn hảo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.