TẤN BI KỊCH X - Trang 167

môi giới đòi hỏi vốn lớn. Tôi cũng hiểu rằng mỏ khoáng sản của các ông là
cả một túi quặng khá phong phú. Đấy là chuyện từ trước Chiến tranh, tôi
tin thế đúng không?”

“Đúng.”
“Thế mỏ khoáng sản của các ông là ở nước nào thuộc Nam Mỹ?”
“Uruguay.”
“Uruguay. Hẳn rồi.” Lane nheo mắt. “Thế ngài Maquinchao là người

Uruguay à?”

DeWitt há hốc miệng; mắt gã sầm lại vì nghi ngờ. “Làm thế nào ngài biết

về Maquinchao?” gã gặng hỏi. “Jorgens, tất nhiên rồi, là lão già ngốc đáng
rủa ấy. Lẽ ra tôi nên bảo trước lão ấy mới phải.”

Lane ngắt lời: “Thái độ hoàn toàn sai, ngài DeWitt. Jorgens, một người

đáng mến và là một gia nhân trung thành, chỉ sẵn sàng cung cấp thông tin
cho tôi khi ông ấy tin rằng, yêu cầu của tôi đây chính là vì lợi ích của ông.
Ông nên làm giống hoặc hơn ông ấy mới phải, trừ phi ông nghi ngờ mục
đích của tôi.”

“Không phải, không phải. Tôi xin lỗi. Đúng thế, Maquinchao là người

Uruguay.” DeWitt tỏ vẻ khốn khổ, mắt gã không ngừng láo liên, trong ánh
mắt ấy lại hiện lên sự hoang mang như trước. “Nhưng mà này ngài Lane,
làm ơn đừng vặn hỏi tôi về Maquinchao nữa.”

“Nhưng tôi phải vặn hỏi ông, ngài DeWitt.” Tia nhìn của Lane giờ rỗng

không. “Maquinchao là ai? Ông ấy làm nghề gì? Hành tung khác thường
của ông ấy trong lúc làm khách nhà ông là thế nào? Tôi nhất quyết, thưa
ông, phải có bằng được các câu trả lời cho những câu hỏi này.”

DeWitt vừa lấy cái thìa vẽ theo một mẫu họa tiết in trên tấm khăn trải

bàn, vừa nói bằng giọng như có người bịt mũi. “Nếu ngài nhất định vậy…
Hoàn toàn chả có gì bất thường. Đơn thuần chỉ là một chuyến thăm làm ăn,
ngài Lane ạ. Maquinchao là người thăm dò những địa điểm dịch vụ công
ích nhất định ở Nam Mỹ. Ông ấy muốn văn phòng chúng tôi phụ trách một
đợt phát hành trái phiếu… ngài thấy đấy, một hoạt động kinh doanh hoàn
toàn hợp pháp. Tôi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.