TẤN BI KỊCH X - Trang 172

ngài Burbage. Richard Burbage

*

, nhà kịch sĩ xuất chúng lúc sinh thời, là

một trong ba người bạn thâm giao của Will Shakespeare đấy.” Vị cảnh sát
trưởng nghe thế cũng thấy đôi phần hãnh diện.

Họ trò chuyện thêm chừng vài phút rồi cảnh sát trưởng Burbage cáo từ,

phần Bruno dẫn Lane vào văn phòng riêng của mình. Thanh tra Thumm
đang chúi mũi vào chiếc máy điện thoại, gương mặt ông lộ rõ sự chăm chú
với vẻ nửa tin nửa ngờ. Tai vẫn dán chặt vào ống nghe, ông nhướng một
bên chân mày rậm thay cho lời chào. Lane ngồi xuống đối diện Thumm.

Tiếng người bên kia đầu dây nói đến đâu, gương mặt ông càng lúc càng

bầm ra đến đấy, cho đến lúc tưởng chừng có thể vỡ tung ra vì cơn tức uất vì
bất lực. “Nghe đây,” viên thanh tra nói. “Cậu đang gán cho tôi cái quỷ quái
gì thế hử? Tôi chả hiểu đầu cua tai nheo thế nào cả… Câm mồm, nghe chưa
hả? Cậu nói tôi bảo cậu gọi tôi vào hai rưỡi chiều nay để nhắc tôi giao cậu
việc gì làm à? Đầu cậu chập mạch không đấy, anh bạn! Hay là nát rượu quá
rồi!… Cái gì? Đích thân tôi bảo cậu à? Khoan, đợi tí.” Thumm quay ra,
nhìn chằm chặp vào Bruno. “Gã đần này, nhân viên của tôi, gã vừa mới hóa
điên, nói anh biết vậy. Gã… Alô, alô!” Ông giật giọng quát vào ống nghe.
“Cậu đã giúp tôi lật tấm thảm lên à? Mà thảm gì, hở cái đồ con lừa thối
thây ôn dịch kia? Ôi, chúa ơi. Đợi một lát.” Ông lại quay sang Bruno. “Vụ
án này giờ hóa thành chuyện điên cả rồi. Nhân viên mật thám bảo là hôm
qua tôi sang mò mẫm loanh quanh căn phòng của Wood bên Weehawken.
Mà chúa ơi, chuyện này có lẽ lại là thật mới điên chứ! Có lẽ… đây, còn
đây!” Ông điên tiết rống lên. “Chừng như ai đó…” và rồi ông bất chợt nhìn
vào Drury Lane, lúc này đang ngắm ông với vẻ tinh quái đầy hảo ý. Quai
hàm ông thõng xuống và trí thông minh từ từ trở lại đôi mắt bồn chồn của
ông. Vẻ mặt ông căng ra một nụ cười cau có, thế rồi ông gắt vào điện thoại:
“Thôi được. Tôi đổi ý rồi. Cứ quanh quẩn ở cái phòng đó cho tôi.” Ông gác
máy rồi quay sang Lane, hai khuỷu tay thả đánh bịch xuống mặt bàn. Bruno
ngơ ngác hết nhìn người này lại ngó người kia. “Hừ, ngài Lane, đi chơi rồi
bắt tôi chịu, hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.