TẤN BI KỊCH X - Trang 266

“Lão e là mình không biết, thưa ngài.”
“Bà ấy về lúc nào?”
“Bà ấy về lúc lão đang ngủ, thưa ngài. Bà ấy hẳn đã quên mang chìa

khóa vì bà ấy bấm chuông mãi cho đến khi lão chạy xuống.”

“À, há?”
“Bà ấy về cách đây chừng một tiếng rưỡi, lão phỏng chừng vậy, thưa

ngài.”

“Bộ bác không biết chính xác sao?”
“Không, thưa ngài.”
“Đợi một tí.” Viên thám tử quay sang Jeanne DeWitt, giữa cuộc nói

chuyện nãy giờ đã ngồi dậy tự lúc nào và đang chăm chú lắng nghe. Viên
thám tử chừng như hiếu kì về biểu lộ lạ kỳ trên nét mặt cô gái. Cố ra vẻ nhã
nhặn đến vụng về, gã cất lời: “Tôi đoán là… Cô có muốn báo với phu nhân
DeWitt chuyện xảy ra không thưa tiểu thư? Bà ấy cần phải biết, với lại tôi
muốn nói chuyện cùng bà ấy. Đấy là lệnh của ngài công tố viên Kohl.”

“Tôi báo cho bà ta ư?” Jeanne ngửa đầu cười như điên dại. “Tôi báo cho

bà ta?” Lord vừa nhẹ nhàng vỗ về vừa thì thầm vào tai nàng, vẻ hoang dại
dần biến mất trong đôi mắt cô và cô rùng mình. Cô nói gần như thì thầm:
“Jorgens, gọi phu nhân DeWitt xuống đây.”

Viên thám tử vội nói: “Không sao. Tự tôi sẽ gặp bà ấy. Này bác, hãy chỉ

cho tôi phòng bà ấy.”

Jorgens lê bước ra khỏi phòng, viên thám tử nối gót theo sau. Không ai

nói lời nào. Ahearn đứng dậy bắt đầu đi đi lại lại. Imperiale, vẫn còn đang
mặc áo khoác, kéo chiếc áo sát hơn vào người.

“Tôi nghĩ,” Drury Lane cất lời nhã nhặn, “sẽ tốt hơn nếu ta nhóm lửa lò

sưởi.”

Ahearn khựng lại, đưa mắt nhìn quanh phòng. Gã chợt rùng mình như

vừa cảm thấy hơi lạnh trong không khí. Gã liếc nhìn chung quanh vẻ bất
lực, lưỡng lự rồi đi đến chỗ lò sưởi. Gã quỳ xuống, đôi tay run run nhóm
lửa; lát sau, đống củi nhỏ nổ lép bép, ánh lửa bập bùng hắt lên các bức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.