TẤN BI KỊCH X - Trang 270

khắp phòng, ánh mắt quét ngang quét dọc khắp nơi, tay không ngớt lục lọi.
Chính giữa phòng có một chiếc bàn giấy lớn bằng gỗ óc chó, chạm trổ và
cũ kỹ. Lane mở từng ngăn kéo, sàng lọc giấy tờ, xem kỹ các hồ sơ và các
tài liệu. Chừng như không thỏa mãn; ông bỏ chiếc bàn và lần thứ ba quay
sang một chiếc két sắt đặt trong tường. Ông lại thử quả nắm; chiếc két đã bị
khóa. Ông quay đi rồi từ từ, thận trọng dò qua từng hàng sách, xem giữa
các giá sách và giữa các bộ sách, mở hú họa một vài cuốn sách.

Sau khi kiểm tra xong những cuốn sách đó, ông đứng đấy trầm ngâm suy

nghĩ. Đôi mắt sáng của ông lại chăm chú nhìn vào chiếc két sắt.

Ông bước ra cửa thư phòng, mở cửa rồi đưa mắt nhìn quanh. Một trong

những viên thám tử đang thơ thẩn ngoài hành lang, anh ta vội vàng đưa mắt
nhìn.

“Người quản gia còn dưới lầu không đấy?”
“Để tôi xem thử.” Viên thám tử bước đi rồi quay lại với lão Jorgens đang

tỏ ra bồn chồn.

“Thưa, ngài bảo gì ạ?”
Drury Lane tựa vào khung cửa thư phòng. “Jorgens này, bác biết mật mã

của két sắt phòng đọc sách không?”

Jorgens hoảng hốt. “Tôi ấy ạ? Không, thưa ngài.”
“Thế bà DeWitt hoặc tiểu thư DeWitt biết không?”
“Tôi không nghĩ vậy, thưa ngài.”
“Lạ nhỉ,” Lane thân mật. Viên thám tử uể oải đi xuôi theo hành lang.

“Mà sao lại thế hả Jorgens?”

“Ơ, ngài DeWitt… Hà.” Người quản gia ra điều bối rối. “Đúng là lạ thật

đấy, thưa ngài, song đã nhiều năm nay ngài DeWitt giữ chiếc két ấy cho
riêng mình mà thôi. Trên lầu còn có một chiếc két đặt ở phòng ngủ để phu
nhân và tiểu thư DeWitt cất giữ đồ trang sức của họ. Thế nhưng riêng cái
này trong phòng đọc sách… tôi nghĩ chỉ ông chủ và Brooks là luật sư của
ngài ấy mới biết số mã.”

“Brooks?” Lane nghĩ ngợi. “Phiền bác đưa ông ấy đến đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.