ngay lấy nó. Bằng dịp may này Wood đã lanh trí hơn tôi, và làm một việc
hoàn toàn bất ngờ. Lúc Collins tiếp cận DeWitt tôi không thấy ra được điều
gì bất ổn, vì tôi biết Collins không phải là Wood. Nói sao mặc lòng…” -
một chút biểu hiện tự trách hiện lên trong đôi mắt sáng của ông - “tôi dứt
khoát không thể tự cho là mình đã chiến thắng trong vụ này. Tôi đã không
đủ nhạy bén, không hoàn toàn đủ nhận thức trước những hành động tiềm
tàng của tên sát nhân. Tôi e rằng mình vẫn là gã săn người nghiệp dư. Nếu
tôi còn có cơ hội để điều tra thêm vụ khác …” Ông buông tiếng thở dài rồi
lại tiếp. “Một lý do khác nữa mà tôi ưng thuận lời mời của DeWitt đêm ấy,
là vì gã hứa sẽ kể ra những thông tin quan trọng với tôi vào sáng hôm sau.
Lúc ấy tôi ngờ - và giờ thì tôi chắc chắn - rằng gã cuối cùng đã có ý muốn
kể ra câu chuyện thực về lai lịch của mình, câu chuyện mà Stopes đã kể cho
các ngài trong lời thú tội của y, câu chuyện mà, bằng cách lần theo dấu vết
của vị khách người Nam Mỹ của DeWitt - tôi cược là ngài thanh tra chưa
hề nghe đến người này - đằng nào thì tôi cũng tìm hiểu. Dấu vết ấy đến lượt
nó đã dẫn đến Ajos, viên lãnh sự Uruguay …”
Bruno và Thumm trố mắt nhìn ông kinh ngạc. “Vị khách người Nam
Mỹ? Viên lãnh sự Uruguay?” Thumm lắp bắp. “Lạ thật, tôi thậm chí còn
chưa hề nghe đến họ nữa là!”
“Hãy khoan thảo luận việc ấy lúc này, ngài thanh tra ạ,” Lane nói. “Thực
ra thì kết quả quan trọng từ việc tôi khám phá rằng, Wood đã biểu diễn sự
đánh tráo nhân dạng và vẫn còn sống đấy là, nó vừa thay đổi về những khả
năng có thể xảy ra, từ việc Wood chỉ là một kẻ đồng lõa chuyển sang chính
gã thực ra lại là tên sát nhân, vừa xoay chuyển những phân đoạn phức tạp
về một chuỗi án mạng đã được mưu tính từ nhiều năm trước theo cách giàu
tưởng tượng, táo tợn và gần như không chút sơ hở. Mặt khác, tuy đã tin
chắc về điều này tôi lại không có lấy ý niệm nhỏ nhất là phải tìm kiếm gã ở
đâu. Charles Wood, ở nhân dạng của Charles Wood tôi biết chắc là đã bị
xóa ra khỏi bề mặt thế gian này; kế tiếp hắn sẽ xuất hiện ở thân phận nào
thì tôi chỉ có thể đoán mò một cách tuyệt vọng. Nhưng có điều tôi chắc