TẤN BI KỊCH X - Trang 49

Thumm quay luôn sang người đàn ông tướng đô con - tóc ngả muối tiêu,

có khuôn mặt khắc khổ gần như nham hiểm - là người đã lôi tay Longstreet
lúc gã té khuỵu trên xe. Người này, theo lời tự giới thiệu là Robert
Clarkson, kế toán viên. Không, y không thấy gì cả dù quả thực lúc ấy y
đang đứng ngay cạnh Longstreet. Đúng thế, đứng ngay bên trái gã. Bộ mặt
nặng trịch của Clarkson bỗng mất sắc thái xấu xa; y đột ngột tái mặt vì e sợ
và cái miệng nhiều lời của y mấp máy thật buồn cười.

Ông người Ý trung niên, Antonio Fontana - một người đàn ông da ngăm

đen có bộ ria rậm - xưng mình là thợ cắt tóc, vừa xong việc đang trên
đường về nhà, không thêm được gì ngoài những điều đã nói rồi. Suốt thời
gian trên xe, ông đang mải đọc một tờ báo Ý, Tờ Il Popolo Romano

*

.

Được thẩm vấn tiếp theo là người bán vé trên xe điện, xưng tên là

Charles Wood, số hiệu 2101, là nhân viên của công ty đường sắt đại lộ Thứ
Ba đã được năm năm. Đây là một người đàn ông tóc đỏ, cao lớn lực lưỡng
trạc khoảng ngũ tuần. Ông nói mình đã thấy mặt ông khách bị chết và nhớ
rằng lúc lên xe, ông khách ấy đi trong nhóm người đón xe ở đại lộ Thứ
Tám. Ông kể rằng ông khách này đã trả tiền mua vé cho mười người bằng
tờ bạc một đô la.

“Ông có thấy điều gì lạ mắt khi hội này lên xe không hả Wood?”
“Không biết, xe lúc đó đầy khách, phần tôi chỉ lo đóng cửa rồi thu tiền

vé, thế thôi.”

“Đã bao giờ ông nhìn thấy ông khách đó đi trên xe ông chưa?”
“Có, ông ấy bắt xe khá thường xuyên tầm giờ ấy trong ngày, là khách

quen mấy năm rồi.”

“Biết tên ông ấy chứ?”
“Không biết.”
“Thế có nhận ra ai khác trong nhóm ông ấy cũng là hành khách thường

xuyên của ông không?”

“Hình như có một người nữa, một ông nhỏ người vẻ yếu ớt, tóc muối

tiêu, kiểu vậy. Tôi từng thấy ông ấy đi khá đều cùng cái ông vừa bị toi
mạng ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.