TẤN BI KỊCH X - Trang 52

ghế dài nói lớn: “Mọi người, xếp thành hàng! Phụ nữ một bên, nam giới
một bên! Không nói nhiều! Quý vị càng nhanh càng sớm về nhà!”

Trong suốt mười lăm phút sau đó, Thumm tựa lưng vào tường, vừa phì

phèo thuốc lá vừa theo dõi một cảnh tượng đáng ra phải gắt gao, hình sự thì
lại nom khá hài hước. Cánh phụ nữ không ngớt nhiếc móc í óe giữa lúc các
nữ cảnh sát vô tư sờ soạng khắp mình họ, lật ngược hết các túi áo quần, lục
xem các ví tiền, lần tay vào bên trong lớp vải lót nón và cả bên trong gót
giày. Cánh đàn ông thì tỏ thái độ hợp tác hơn, nhưng lại ra điều ngượng
ngùng bẽn lẽn. Cứ mỗi người được khám xong cho qua, thám tử Jonas lại
ghi tên, địa chỉ làm việc và địa chỉ nhà riêng của người đó. Thỉnh thoảng
đôi mắt của thanh tra Thumm lại xoáy vào mặt những người đi qua - dò
xét, nghi ngờ. Có một người bị thanh tra Thumm dứt khoát chặn lại sau khi
anh này đã xong với Jonas. Người này là một gã nhân viên văn phòng nhỏ
thó nhợt nhạt, mặc một chiếc áo choàng bạc màu. Viên thanh tra ra hiệu
cho anh này bước sang một bên và cởi áo ra - đó là một chiếc áo măng tô
ga-bác-đin màu nâu vàng nhạt. Môi anh này tím tái đi vì sợ. Thumm lần
tìm theo từng đường chỉ của chiếc áo, rồi không nói không rằng trả lại cho
chủ của nó, anh chàng nhẹ nhõm như cởi bỏ được tảng đá ngàn cân, vội ba
chân bốn cẳng biến nhanh khỏi cửa.

Gian phòng thoáng chốc rỗng không.
“Chẳng còn gì làm nữa, ngài thanh tra.” Peabody chán nản.
“Soát phòng.”
Peabody và người của anh ta bắt đầu quét mọi thứ rác bẩn khắp gian

phòng khách lớn, sục sạo từng ngóc ngách và bên dưới các ghế dài.
Thumm xổ đống rác ra từ bao bố, quỳ xuống dùng ngón tay khêu ra.

Thế rồi ông nhìn Peabody, nhún vai rồi nhanh chân bỏ ra khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.