TẤN BI KỊCH X - Trang 65

“Ơ…” Cô gái do dự, cúi đầu rầu rĩ dò xét sàn nhà lát gạch kẻ ô. “Ơ…

vâng.”

“Nhưng nói gì thì cô cũng là một cô gái thông minh,” Thumm lại nhìn từ

đầu đến chân cô nàng đầy thán phục. “Thật đấy. Đã vấp phải cuộc tình với
một tay như Longstreet, bị hứa hão, và vẫn giữ lấy công việc của cô - thật
tài giỏi, em gái.”

Cô nàng không nói gì, nếu cảm thấy ông đang nhử mình hẳn cô nàng đủ

thông minh để không cắn câu. Thumm ư ử một đoạn nhạc, không nói
không rằng chỉ xăm xoi nhìn mái tóc ngắn chải chuốt của cô gái. Ông đổi
giọng quay sang chuyện khác, ông moi từ cô ả rằng chiều hôm thứ Sáu, lúc
Longstreet sắp sửa rời văn phòng để đến chỗ Cherry Browne ở khách sạn
Grant thì Michael Collins xông vào, mặt tím tái đi vì giận dữ, mắng
Longstreet chơi trò lá mặt lá trái. Lúc ấy DeWitt đã ra ngoài. Theo lời Anna
Platt, sự việc là do Longstreet đã tư vấn Collins lao đầu vào cổ phiếu
International Metals. Collins chửi rủa đòi Longstreet phải đền lại năm mươi
ngàn đô la mà hắn bị lỗ trắng tay vì cổ phiếu này. Longstreet chừng như bối
rối nhưng cũng trấn an gã Ai Len rằng: “Đừng lo, Mike, cứ để tao lo. Tao
sẽ đảm bảo là DeWitt sẽ xoay xở cho mày.” Collins khăng khăng đòi thêm
là Longstreet nhất định phải giải quyết ổn thỏa chuyện này với DeWitt ngay
lập tức; nhưng vì DeWitt lúc ấy không có mặt, Longstreet bảo Collins cứ
đến dự bữa tiệc đính hôn, hứa là sẽ nói chuyện với DeWitt ngay khi gặp
ông ấy ở đó.

Anna Platt chỉ biết tất cả có thế, thanh tra Thumm cảm ơn, kiếu biệt cô

nàng rồi cho gọi DeWitt vào văn phòng Longstreet.

Gương mặt DeWitt tuy trắng bệch nhưng vẫn bình tĩnh. Thumm vào việc

luôn: “Tôi lặp lại câu hỏi đêm qua, và ông nhất định phải trả lời. Tại sao
ông ghét bạn làm ăn của mình?”

“Tôi khước từ bị hăm dọa, thưa ngài thanh tra Thumm.”
“Thế là ông không trả lời?”
DeWitt mím chặt môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.