TẤN BI KỊCH X - Trang 82

Lane xua tay. “Vụ Cramer ấy ư - sơ đẳng, thưa ngài Bruno.” Ông trầm

ngâm ngắm nhìn hai vị khách. Không khí im lặng như tờ; phần Quacey vẫn
ngồi thu lu trong góc tối giương mắt nhìn như hút hồn vào ông chủ của
mình. Bruno và Thumm lén đưa mắt nhìn nhau, cả hai dường như tỏ vẻ thất
vọng, viên thanh tra thì hơi nhếch mép cười cợt, vẻ nhạo báng lộ hẳn ngoài
mặt ra điều nói rằng: ‘Thấy chưa! Đã bảo thế rồi.’ Đôi vai của Bruno thì so
lại tuồng như đấy là một cái nhún vai. Giọng nói như tiếng chuông ngân
Lane đột ngột vang lên:

“Nhưng, tất nhiên rồi, thưa các ngài,” ông vừa nói vừa chăm chú nhìn họ

bằng sự vui vẻ lịch thiệp, “hẳn là với các ngài thì phương thức hành động
đã rõ ràng rồi còn gì.”

Cú ra đòn thầm lặng này gây hiệu ứng sôi nổi tức thì. Quai hàm của

Bruno rớt xuống, phần Thumm thì lắc lắc đầu như đang cố phục hồi tri giác
sau cơn choáng váng vì quả đấm thôi sơn.

Ông nhảy phắt lên. “Rõ ràng!” ông lớn tiếng. “Chúa ơi, này ngài Lane,

ông có nhận ra điều ông…”

“Bình tâm nào, Thanh tra Thumm,” Drury Lane nhỏ nhẹ. “Giống hồn ma

người cha của Hamlet, ngài bắt đầu ‘như một kẻ tội lỗi trước một trát hầu
tòa đáng sợ vậy.’ Đúng thế, này các quý ngài, phương thức là rõ ràng rồi.
Nếu những gì thanh tra Thumm thuật lại đều đúng sự thật, thì tôi tin rằng
tội ác chỉ có thể từ một hướng.”

“Ha, quỷ tha ma bắt tôi đi,” viên thanh tra thở hào hển, ông nhìn Lane

bằng một ánh mắt nửa tin nửa ngờ.

“Phải chăng ý ngài là,” viên Công tố cất tiếng hỏi yếu ớt, “chỉ từ chuỗi

sự kiện do thanh tra Thumm tường thuật ngài đã biết ai đã giết
Longstreet?”

Chiếc mũi khoằm rung rung. “Tôi đã nói - tôi tin là tôi biết… bằng sự tín

nhiệm ngài sẽ phải nghe tôi, thưa ngài Bruno.”

“Ồ!” Cả hai cùng cất giọng nhẹ nhõm. Họ liền bình tĩnh và nhìn nhau

bằng ánh mắt đầy ẩn ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.