TẤN BI KỊCH Y - Trang 116

“Khi tôi còn là một cậu bé, bà Arbuckle à, món cocktail phải chứa vani.”
Thumm tiến về phía trước, tỏ vẻ ngạc nhiên. Bà Arbuckle lúc lắc đầu.

“Thế thì chứng minh được gì đây? Các ngài sẽ tìm thấy bột nghiền hạt nhục
đậu khấu trong bếp của tôi. Đó cũng là một tội ác sao?”

Thumm ló đầu vào sảnh. “Pink!”
“Vâng.”
“Đi xuống tầng dưới với người quản gia. Mang lên tất cả mọi thứ có mùi

vani.” Thumm chỉ ngón tay cái về phía cửa. “Đi lấy đi, bà Arbuckle, nhanh
chân lên.”

Không ai nói bất cứ điều gì trong lúc chờ đợi. Thumm huýt sáo vẩn vơ

và đi tới đi lui, hai tay chắp sau lưng. Bruno thì chìm trong suy nghĩ xa
xăm; ngài có vẻ buồn chán. Louisa ngồi lặng lẽ, và sau lưng cô là những
thân hình bất động của bà Smith, bác sĩ Merriam, và thuyền trưởng Trivett.
Lane thì mải ngắm khu vườn vắng bên ngoài cửa sổ.

Mười phút sau, bà Arbuckle và viên thám tử nặng nề bước lên cầu thang.

Pinkussohn mang theo một chai nhỏ hình dẹt được bọc trong giấy. “Có rất
nhiều thứ mùi dưới đó, lạ lùng và đủ loại,” viên thám tử cười toe toét,
“nhưng chẳng có gì mang mùi vani trừ cái chai này. Nó còn chưa mở, thưa
sếp.”

Thumm nhận lấy cái chai từ Pinkussohn. Nó được dán nhãn Tinh chất

Vani, dấu niêm phong và bọc ngoài của nó còn nguyên vẹn. Ngài đưa nó
cho Bruno kiểm tra, bằng vẻ thờ ơ, Bruno trả lại nó. Lane vẫn đứng nguyên
chỗ cửa sổ.

“Bà đã làm gì với cái chai cũ, bà Arbuckle?” Thumm hỏi.
“Ném nó ra ngoài thùng rác ba ngày trước,” người quản gia nhanh nhảu

đáp.

“Cái chai rỗng không à?”
“Vâng.”
“Bà có thấy cái chai vơi đi chút gì trong khi vẫn còn vani trong đó

không?”

“Làm thế quái nào tôi biết được chứ? Ngài nghĩ tôi đo đếm từng giọt

chắc?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.