TẤN BI KỊCH Y - Trang 17

tuyên bố rằng cô ta sẽ “đính hôn” với một cậu quý tử con đại gia nào đó…
mà chẳng bao giờ là với một cậu trai nhà dòng dõi, ấy thế mới lạ.

Cả ba người bọn họ chẳng những là bản sao tốt, mà còn là những bản sao

xấu từ cha mẹ. Tuy kỳ quặc, trác táng, lập dị, không thể đoán trước như thế
nhưng chẳng người nào vượt qua được cái tiếng xấu lẫy lừng của bà mẹ.
Với một tuổi xuân còn hoang đàng hơn cả cô con út Jill, bà ta đã bước vào
tuổi trung niên như một kẻ độc đoán, chuyên quyền, không thể phản kháng,
như một người mang họ Borgia

*

. Không có “động thái” nào qua nổi sự tinh

tường của bà ta, chẳng có hoạt động thao túng thị trường nào quá rối rắm
khó hiểu hay liều lĩnh với một kẻ khôn ngoan, hăng máu và thích đánh
cược như bà ta. Đã nhiều lần có tin đồn rằng bà ta đã thua đậm trong đầu tư
chứng khoán, rằng đống tài sản cá nhân kếch sù được thừa kế từ bao đời thị
dân người Hà Lan giàu có lọc lõi, đã bốc hơi hết theo cái sự nghiệp đầu cơ
của bà ta. Không một ai, thậm chí là đám luật sư, biết chính xác quy mô tài
sản của bà ta. Khi đám báo lá cải đó chuyển sang chủ đề New York sau Thế
chiến I, bà ta vẫn luôn được coi là “người đàn bà giàu nhất nước Mỹ” - một
tuyên bố rõ ràng chẳng đúng, nhưng lời cáo buộc rằng bà ta đang ở bên bờ
vực phá sản đến nơi rồi, cũng chỉ hoàn toàn là thêu dệt.

Sau tất cả những điều đó - gia đình, những vẻ vang cá nhân, đời tư, tiểu

sử ghê gớm - thì người đàn bà mang tên Emily Hatter lại bỗng trở thành
tâm điểm xì xào của cánh báo chí. Họ ghét bà ta, vì bà ta như một mụ phù
thủy già chỉ biết gắt gỏng; nhưng họ lại cũng thích bà ta, vì như lời chủ bút
của một tờ báo lớn, “Cứ liên quan tới phu nhân Hatter, thì đều là tin tức.”

Trước khi York Hatter đắm mình xuống làn nước lạnh giá của Vịnh

Lower, đã có những đồn đoán vô căn cứ rằng thể nào cũng có ngày ông ta
tự sát. Họ bảo York Hatter cũng chỉ là con người bằng xương bằng thịt thôi,
ông ta sao có thể chịu đựng mãi được. Người mà gần bốn thập niên qua đã
bị quất roi như chó săn và bị điều khiển như ngựa. Dưới miệng lưỡi thao
túng của bà vợ, ông ta chỉ còn biết thu mình lại, chịu mất đi bản lĩnh đàn
ông, trở thành một cái bóng vật vờ suốt cả ngày, đầu tiên là vì sợ, sau đó là
vì tuyệt vọng, và cuối cùng là trong vô vọng. Bi kịch của ông ta ở chỗ, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.