TẤN BI KỊCH Y - Trang 208

Thumm đang chăm chú quan sát. “Chà chà!” Ngài cất giọng khàn khàn.

“Nó có mùi gì vậy, cô Hatter?”

“Thế nào hả cô Hatter?” Lane nhẹ nhàng nói.
Cô ta lắc đầu như một cỗ máy. “Tôi không… nhớ.”
“Mùi như vani, phải không cô Hatter?”
Cô ta bắt đầu lùi về phía cửa ra, mắt vẫn nhìn chằm chằm Drury Lane.

Ông thở dài, đứng thẳng lên, vỗ nhẹ vào cánh tay cô ta như muốn trấn an,
vẫy Mosher đứng sang một bên, và mở cửa ra. Cô ta bước ra ngoài với
những bước đi chậm của một người mộng du.

“Trời ạ!” Thumm la lên, người nhún nhảy, “thứ thuốc bôi ngoài da mùi

vani! Tin nóng, quá nóng!”

Drury Lane đi đến chỗ lò sưởi và đứng trong tư thế khom mình, quay

lưng về phía lò sưởi. “Đúng thế,” ông nói vẻ trầm tư, “tôi tin rằng cuối
cùng chúng ta đã phát hiện ra nguồn gốc của thứ mùi mà cô Campion đã
khai báo, thanh tra à.”

Thumm tỏ vẻ hân hoan; ngài đi tới đi lui, nói chuyện với chính mình còn

nhiều hơn với Lane. “Tuyệt quá! Một tình tiết đột phá… Hãy nghĩ mà xem,
về chuyện Perry… Chúa ơi! Mùi vani và thứ thuốc đó… Ngài nghĩ sao về
việc này, ngài Lane?”

“Tôi nghĩ rằng ngài thật khờ khi cho giam giữ Perry, thanh tra à,” Lane

mỉm cười.

“À, cái đấy thì! Đúng, tôi cũng bắt đầu nghĩ vậy. Vâng, thưa ngài,”

Thumm tiếp tục với một ánh mắt ranh ma, “tôi bắt đầu thấy mặt trời chân
lý rồi.”

“Hả?” Lane đột ngột nói. “Cái gì thế?”
“Ồ, không, ngài không biết đâu,” viên thanh tra cười tít. “Ngài đã có lượt

chơi của mình rồi, ngài Lane à, và tôi nghĩ giờ đến lượt tôi. Không tiết lộ gì
hết. Nhưng đúng là lần đầu tiên trong vụ án đáng nguyền rủa này, tôi đã có
thứ thực sự đáng làm.”

Lane điềm tĩnh đáp lời. “Ngài đã có một giả thuyết mới ư?”
“Sắp thôi, sắp thôi,” Thumm cười tủm. “Tôi vừa nghĩ ra thôi. Một trong

những nguồn cảm hứng ngài đã đọc, ngài Lane ạ. Tuyệt thật! Sẽ thật kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.