TẤN BI KỊCH Y - Trang 32

vị từ Shakespeare… sự bài trí quen thuộc cho một quý ông già ẩn cư giữa
những kỷ vật thời trai trẻ. Cái thời mà ngay cả những tay phê bình khó tính
nhất cũng không thể phủ nhận, cái thời đã được hào phóng hiến dâng cho
sự bất diệt của kịch nghệ, hiến dâng thứ như tài năng thiên phú cho sự
nghiệp trong cái nhà hát đã mang đến cho ông một gia tài lớn, danh tiếng
lớn, và một niềm hạnh phúc cá nhân vô bờ.

Và đây là nơi cư ngụ của ngài Drury Lane, ông hoàng đã thoái vị của sân

khấu. Kệ cho đám đông xô bồ thành thị kia đánh giá thế nào, thanh tra
Thumm tự rút ra quan điểm riêng. Một ông già khác mở cánh cửa sắt nặng
nề trên bức tường đá cao bao quanh lâu đài, đây chính là sự yên bình và nó
thật đẹp, nó là sự giải thoát cho bầu không khí quay cuồng của New York.

Thumm nhấn phanh đột ngột, và chiếc xe kít lên dừng lại. Cách bên trái

viên thanh tra sáu mét là một cảnh tượng đáng kinh ngạc. Một vườn hoa
tulip với bồn nước bằng đá có hình nàng tiên cá Ariel đang mỉm cười…
nhưng chính con người với bàn tay xương xẩu rám nắng đang té nước trong
bồn mới thu hút ông. Suốt quãng thời gian quen biết Drury Lane và người
hầu của ông ta, viên thanh tra chưa từng mất đi cái cảm giác huyền ảo lạ kỳ
khi trông thấy vị thần lùn già này. Ông ta nhỏ thó, da rám nắng, nhăn nheo,
hói đầu, râu mọc rậm, và trên lưng của người lùn là một cái bướu gù lên -
con người đáng kinh ngạc này mang tạp dề da, một hình ảnh thợ rèn hài
hước. Con người gù lưng cổ lỗ đó nhìn lên, cặp mắt nhỏ tinh tường sáng
lên. “Xin chào, Quacey!” viên thanh tra la lớn. “Ông đang làm gì thế?”

Quacey, người gắn bó mật thiết với quá khứ của Drury Lane - người làm

tóc và trang điểm suốt bốn chục năm - đặt đôi bàn tay nhỏ bé lên cặp môi
cong mỏng. “Tôi đang quan sát con cá vàng,” ông ta đĩnh đạc nói, bằng
chất giọng khò khè cụt lủn của người cao tuổi. “Ngài là người lạ ở đây,
thanh tra Thumm!”

Thumm bước ra khỏi xe và vươn hai cánh tay ra. “Tôi cũng đoán thế.

Tình hình ông già thế nào?”

Bàn tay của Quacey phóng ra như một con rắn và rụt ra khỏi mặt nước

với một thứ nhỏ bé giãy giụa. “Màu sắc đẹp thật,” ông ta nhận xét, khẽ
chép đôi môi mỏng. “Ông bảo ngài Drury ư? Khỏe, rất khỏe.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.