TẤN BI KỊCH Y - Trang 69

“Theo tôi,” Bruno nói, “chuyện quả lê có độc - nếu thực sự thế - đã đơn

giản hóa vấn đề đi rất nhiều.”

“Chuyện quả lê ư? Ít ra chúng ta biết hung thủ muốn giết Louisa,”

Thumm gắt. “Thôi, đi xem tình hình thế nào đi.” Ngài đứng dậy và đi đến
chỗ cánh cửa dẫn tới hành làng. “Này, Mosher,” ngài gọi. “Kêu cô Barbara
Hatter xuống đây nói chuyện đi.” Lane lại tiến về phía cái ghế bành.

Ngoài đời trông Barbara Hatter còn dễ chịu hơn nhiều so với trên những

bức ảnh đại chúng. Những đường nét tự nhiên như tạc trên ảnh làm nổi bật
lên khuôn mặt thanh thoát của cô, trong đời thực, không chỉ thanh thoát,
chúng còn mềm mại nữ tính, với vẻ đẹp thuần nhất đã khiến Kurt, một
nhiếp ảnh gia nổi tiếng, trong quá trình chụp ảnh cho cô phải rung động
tâm can. Cô rất cao và vương giả, lộ rõ ở tuổi ba mươi. Cô di chuyển thật
yêu kiều, gần như là nhịp nhàng. Và cô gây ấn tượng về sự bừng sáng từ
bên trong, một ngọn lửa khẽ tỏa ra bên ngoài và sưởi ấm cho từng điệu bộ.
Barbara Hatter, nữ thi sĩ, khiến người ta cảm nhận, về không chỉ một phụ
nữ thông minh mà còn là một tạo vật đặc biệt với bao cảm xúc tinh tế.

Cô gật đầu chào thanh tra Thumm và cúi mình trước vị công tố viên. Cặp

mắt cô mở to khi thấy Lane. “Ngài Lane!” cô cất giọng trầm tĩnh. “Ngài
cũng đang điều tra cái mớ đời tư hổ lốn của chúng tôi hay sao?”

Lane e dè. “Tôi bị cô Hatter đây trách cứ rồi. Không may, tôi là một kẻ

tò mò.” Ông nhún vai. “Sao cô không ngồi xuống? Có vài câu hỏi đây.”
Dường như ông không bất ngờ khi cô ta biết mặt ông và gọi tên ông ngay
lần gặp đầu tiên, mọi người vẫn thường làm thế với ông.

Barbara ngồi xuống, cặp lông mày dày cong vút lên, và sẵn sàng để được

thẩm vấn. “Vâng,” cô khẽ thở dài, “tôi đã sẵn sàng rồi. Hỏi đi.”

“Cô Hatter,” viên thanh tra bắt đầu luôn, “xin hỏi cô biết gì về chuyện tối

qua.”

“Rất ít, thưa thanh tra. Tôi về nhà lúc hai giờ sáng - tôi đi dự một buổi

tiệc thông thường ở nhà người bạn làm chủ báo. Những quý ông ở đó quên
mất cư xử cho phải phép, hay là họ đã uống quá chén, dù sao đi nữa, tôi đã
về nhà một mình. Mọi thứ yên ắng. Các ông cũng biết là phòng tôi ở mặt
trước, trông ra công viên, đi qua hành lang chỗ phòng mẹ tôi. Tôi xin cam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.