TẤN BI KỊCH Y - Trang 82

“Rất sớm, thưa thanh tra… năm giờ sáng.”
John Gormly đỏ mặt, và Chester Bigelow tức khắc làm một động tác

thiếu kiên nhẫn với chân phải. Hàm răng nhỏ đều đặn của anh ta nở một nụ
cười.

“Ông Gormly đây đưa cô về nhà? Đúng không ông Gormly?”
Nhà môi giới định mở miệng, nhưng Jill đã cắt lời vẻ rầu rĩ: “Ồ, không,

thưa thanh tra. Chuyện đó… chà, khá xấu hổ.” Cô ta e dè nhìn xuống tấm
thảm. “Các ngài thấy đấy, tôi đã say rượu vào khoảng một giờ sáng. Tôi đã
cãi nhau với ông Gormly đây - ông ấy nghĩ mình nên tỏ ra đê tiện một chút,
các ngài thấy…”

“Jill…” Gormly xen vào. Mặt ông ta đỏ như cái cavát đang đeo.
“Vậy nên ông Gormly đã bỏ tôi lại một mình. Thật ra! Tôi muốn nói

rằng ông ta đã nổi cơn hung bạo như dã thú,” Jill tiếp tục bằng giọng ngọt
ngào, “và sau đó… chà, tôi không nhớ gì hết ngoại trừ việc uống rượu gin
rẻ tiền và say sưa với ai đó béo núc, đầy mồ hôi. Tôi nhớ chuyện lê bước
trên phố suốt đêm, ca hát đến lạc cả giọng.”

“Tiếp đi,” viên thanh tra nói dứt khoát.
“Một cảnh sát chặn tôi lại và đưa tôi vào một chiếc taxi. Một anh chàng

quá ư tử tế! Cao to, khỏe mạnh với mái tóc nâu xoăn…”

“Tôi biết họ mà,” Thumm nói. “Tiếp đi!”
“Tôi đã tỉnh táo khi về tới nhà; lúc đó đã gần sáng. Cảnh công viên thật

đẹp và trong lành, thanh tra à - tôi thích bình minh…”

“Hẳn là cô thấy chúng nhiều rồi. Tiếp đi, cô Hatter. Chúng ta không thể

lãng phí cả ngày.”

Khuôn mặt John Gormly dường như sắp sửa nổ tung. Anh ta gầm gừ

trong họng, nắm chặt bàn tay, và bắt đầu đi ngang qua tấm thảm. Biểu hiện
của Bigelow thì thật bí ẩn.

“Và đó là tất cả, thanh tra à,” Jill nói, mắt cụp xuống.
“Thế thôi sao?” cơ bắp của Thumm phồng lên dưới tay áo khoác; ngài

chẳng thèm che giấu sức mạnh. “Được rồi, cô Hatter. Trả lời một số câu hỏi
đây. Cửa trước có khóa khi cô về nhà không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.