TẤN BI KỊCH Y - Trang 86

tồi tệ. Đó không phải là lần đầu tiên; bà Hatter - ý tôi là Martha - thường thì
Martha hiền như đất, nhưng cô ta sẽ điên lên khi bản năng người mẹ được
đánh thức, rồi cô ta và bà Hatter - bà mẹ chồng ấy - nhảy vào cãi nhau liên
hồi về quyền bảo ban bọn trẻ… Ôi, tôi xin lỗi, thưa ông. Tôi nói nhiều
quá.”

“Không, không, bà Smith, chúng tôi thích nghe hết.”
Công tố viên Bruno: “Chuyện trái cây, ngài Lane, trái cây. Bà Smith, bà

có để ý thấy bát trái cây được đặt trên bàn tối qua không?”

Bà Smith: “Có, thưa ngài.”
“Thế chỗ trái cây trong bát có giống với hôm nay không?”
“Tôi nghĩ có, thưa ngài.”
Thanh tra Thumm: “Lần cuối cùng bà trông thấy bà Hatter là khi nào?”
Bà Smith (bắt đầu tỏ ra lo lắng): “Tối qua khoảng mười một rưỡi.”
“Kể chi tiết đi.”
“Như thường lệ, bà Hatter tự mình kiểm tra giường chiếu cho Louisa,

nhưng tôi vẫn vào xem lại lần cuối thì thấy cô chủ đã lên giường rồi. Tôi vỗ
nhẹ vào má cô chủ và sử dụng bảng để hỏi cô ấy xem có cần gì trước khi
tôi về phòng không. Cô ấy bảo là không - ý tôi là, cô ấy thông báo cho tôi
bằng ngôn ngữ ký hiệu.”

“Chúng tôi hiểu mà. Mời tiếp tục.”
“Sau đó, tôi hỏi xem cô ấy có muốn ăn chút trái cây không, rồi tôi quay

sang chỗ cái bát. Cô ấy nói không.”

Lane (vẻ chậm rãi): “Thế bà có xem xét chỗ trái cây?”
“Ồ, có chứ.”
“Có bao nhiêu quả lê ở đó?”
Bà Smith (cặp mắt to đầy cảnh giác): “Ô! Tối qua chỉ có hai quả thôi, và

sáng nay thì lại thành ba! Giờ tôi mới nhớ ra…”

“Chắc chắn chứ, bà Smith? Chuyện này tối quan trọng đấy.”
Bà Smith (vẻ hăm hở): “Vâng, thưa ngài. Có hai quả. Tôi xin thề.”
“Có quả nào bị hỏng không?”
“Hỏng ư? Không, thưa ngài. Cả hai đều chín và tươi ngon.”
“Vậy đấy! Cảm ơn, bà Smith.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.